Logo
Trang chủ

Chương 326

Đọc to

– Ơ…
– Gật đầu rồi, giờ em là bạn gái anh. OK.
– Ơ…
– Không có ơ gì ở đây cả, đồng ý rồi.
– Anh chỉ được cái cơ hội thôi, mà lúc nào cũng đùa được í. Em không biết đâu. – Linh Nga dỗi.
– Thôi, anh không đùa nữa. Mà em này!
– Sao anh?
– Anh không biết là em có muốn làm bạn gái anh không, nhưng anh thật lòng, rất thật lòng. Với em.
Ngồi im một lát, Linh Nga dựa đầu vào vai tôi. Linh Nga nắm chặt lấy tay tôi. Cái cảm giác ngất ngây cầm bàn tay con gái, con tim dường như ngừng đập. Có những câu trả lời không cần nói mà cũng biết đáp án. Chúng tôi đã đến với nhau như vậy đấy. Dù có thế nào, một ngày, hai ngày, nhiều hơn, tôi muốn che chở cho cô ấy. Chừng nào còn có thể, tôi vẫn muốn cô ấy ngồi bên tôi và dựa đầu vào vai tôi như thế này.
– Em khóc đấy à? – Nước mắt chảy ra từ khóe mắt cô ấy.
– Em vui đấy. Nhưng đến với em anh chắc sẽ trải qua nhiều sóng gió lắm đấy. – Vẫn sụt sùi.
– Không sao, anh dân miền biển sóng với gió anh không sợ. – Tôi cười mỉm và lau nước mắt cho cô ấy.
– Em cũng mong là thế.
Chúng tôi ngồi bên cạnh nhau như thế, từng cơn gió biển thoảng qua. Mùi muối, mùi cát, mùi của những con còng đang chạy trốn xuống những cái lỗ dưới cát kia làm chúng tôi ngất ngây. Lâu lắm rồi, lâu lắm rồi tôi lại muốn thời gian ngừng lại. Và quan trọng nhất là lâu lắm rồi tôi lại muốn yêu đến thế.
Khoảng 15 phút sau thì bố tôi gọi điện.
– Alo, bố ạ.
– Con ở đâu, về ngay đi. Mẹ phải đi cấp cứu.
– Sao cơ ạ? Giờ mẹ đang ở đâu hả bố?
– Khoa cấp cứu bệnh viện huyện.
– Con về luôn đây.
Linh Nga thấy tôi hốt hoảng cũng hỏi.
– Mẹ làm sao thế anh?
– Mẹ phải đi cấp cứu, về thôi.
– Gì cơ ạ? Sao lại…
– Đi về đã. Nhanh lên!

Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Con Gián Bắt Đầu Tu Tiên, Ta Trở Thành Trùng Tổ
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN