"Ừ, không sao đâu. May là có người đưa ra đây kịp. Lần sau thấy vợ như vậy thì pha nước đường hoặc ngũ cốc cho vợ uống luôn, chứ để lâu là nguy hiểm lắm đấy."
"Vâng, thế bao giờ nhà em ra viện được ạ, chị?"
"Để chiều rồi về. Cái tụt đường huyết này không ăn là nguy hiểm lắm."
"Vâng, em sẽ để ý ạ."
Thật lòng mà nói, cái bệnh của mẹ tôi là cứ trước khi ăn phải tiêm. Bây giờ cơ thể không tiết ra được insulin nên phải tiêm trực tiếp vào người. Chỉ vì không ăn, quên tiêm một bữa là cũng ảnh hưởng đến cơ thể. Một lát sau, bố cùng tôi và Linh Nga vào phòng.
"Mẹ tỉnh rồi à?"
"Bác ạ, bác có sao không?" Linh Nga hỏi.
"Bác không sao đâu, bệnh của bác, bác biết mà. Hai đứa đang đi chơi bị bố gọi về à?"
"Vâng ạ, không sao đâu bác ạ!"
"Đấy, bà thấy chưa, sáng bảo ăn lại không ăn, ăn được mấy miếng bún. Mà sáng bà có tiêm không thế?"
"Tôi quên."
Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ