"Anh đưa em về qua chợ, về nhà em nấu cho bác ít canh. Sắp trưa rồi anh ạ."
"Ừ, thôi hai đứa về đi. Bố ở đây cũng được."
Tôi đưa Linh Nga qua chợ, mua ít đồ rồi về nhà. Cô ấy nấu cho mẹ tôi bát canh mướp đắng và nấu cháo đem ra cho mẹ. Trên đường ra bệnh viện, tôi hỏi:
"Chưa về làm dâu đã bị hù một quả sợ không?"
"Sợ gì cơ ạ, nhưng em chưa nhận làm dâu nhà anh đâu nha."
"Ơ, thế ai vừa gật đầu làm người yêu anh?"
"Mới chỉ là người yêu thôi, chứ đã làm dâu đâu. Mà bác gái bị bệnh lâu chưa anh?"
"Gần 20 năm rồi."
"Gần 20 năm rồi cơ á?" Linh Nga có vẻ hoảng hốt.
"Ừ, mẹ anh kiêng khem nhiều thứ lắm. Khổ, ăn không dám ăn, uống không dám uống. Cũng may là mẹ anh kiêng tốt."
"Vâng, thôi thì cứ động viên mẹ anh ạ. Bệnh này quan trọng nhất là giữ gìn, thuốc men đều đặn là không sao. Nghe mẹ em nói nhiều người không kiêng được là nó biến chứng sang đủ thứ bệnh."
Tôi và cô ấy đến bệnh viện, vào phòng thấy mẹ tôi đang nằm. Bố ngồi bên cạnh đang đọc báo.
"Bác ạ."
Đề xuất Voz: Nhà nàng ở cạnh nhà tôi