Logo
Trang chủ

Chương 331

Đọc to

"Ừ, hai đứa đi đâu thế?"

"Con về nấu ít cháo với bát canh ạ."

"Ôi dào, sao không đi mua cho nhanh, nấu làm gì." Mẹ tôi nói. "Bác có sao đâu, chiều ra viện được rồi."

"Nấu cho an toàn bác ạ. Bác ngồi dậy đi ạ." Đặt cái lồng kính cháo và canh xuống cái tủ đồ bên cạnh, cô ấy nhanh nhẹn đỡ mẹ tôi ngồi dậy. Rồi cô ấy múc cháo ra một cái bát.

"Bác há miệng ra đi ạ."

"Thôi, để bác tự ăn."

"Bác đang ốm, cứ để con, bác ngồi yên đi ạ."

Thế là mẹ tôi ngồi yên để Linh Nga phục vụ. Ăn được một bát cháo xong, chuyển sang canh mướp đắng.

"Bình thường mà ốm đau có con dâu như thế này thích mẹ nhỉ?" tôi đùa.

"Ừ, mẹ chẳng cần phải chăm sóc như thế này đâu. Kể cả sau này hai đứa lấy nhau, các con còn có công việc, gia đình, con cái, các con còn bao nhiêu việc. Mẹ sống chết lúc nào chẳng biết, nhưng mà có cô con dâu ngoan thế này là mẹ mãn nguyện rồi."

Linh Nga cúi mặt ngượng ngùng.

"Linh Nga này, bác không muốn con với thằng Tùng phải vất vả vì bác. Chỉ cần hai đứa yêu thương nhau, con lo bảo ban nó, chăm sóc nó dùm bác là được rồi."

"Vâng, con chỉ làm đúng bổn phận thôi bác. Bác ăn đi cho con mừng." Cười.

 

Đề xuất Voz: Vị tình đầu
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN