Logo
Trang chủ

Chương 341

Đọc to

Linh Nga ôm tôi chặt đến nỗi tôi không dám cựa quậy. Cô ấy ngủ say lắm, tôi cứ nằm im như thế nhìn cô ấy. Người ta nói con gái khi ngủ và lúc mới thức dậy là lúc đáng yêu nhất. Cảm giác được che chở cho một người con gái cũng thú vị lắm chứ.

Đang nằm yên thì Linh Nga khẽ cựa quậy, ngước lên nhìn tôi, đôi mắt còn díu lại vì buồn ngủ dụi dụi.

"Anh không ngủ nữa à?" Giọng cô ấy uể oải.

"Ừ, anh dậy lâu rồi. Nhìn em ngủ từ nãy giờ."

"Sao anh không gọi em dậy?"

"Đang thích vì được ôm," tôi cười. "Mà lật chăn ra xem còn nguyên vẹn không."

"Cái gì, anh..." Cô ấy lật chăn lên nhìn xuống phía dưới.

"Mà kể ra cũng hay nhỉ, bế vào phòng rồi lại còn mò ra đây. Giỏi!"

"Lại đùa. Anh mà làm gì em thì coi chừng với em. Em không tha cho anh đâu." Linh Nga véo má tôi rồi cười.

"Con người mẫu mực nó thế đấy, em thấy không."

"Vâng, anh mẫu mực. Dậy đi đánh răng rửa mặt nào."

"Từ từ, đợi anh tiếc xong đã," tôi thở dài.

"Anh tiếc gì thế?" Mặt cô ấy ngây thơ.

"Thì tiếc tối qua không làm gì," tôi cười

Đề xuất Voz: Làng Quê, Thành Phố, Tôi và Em
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN