"Ừ, thôi cố gắng, chuyện duyên số không ép được, quan trọng là tình cảm giữa người với người. Chú biết cháu rất cầu toàn về những mối quan hệ. Đôi khi cũng là con dao hai lưỡi đấy. Mà cháu yêu con bé nào, chú có biết nó không? Nhà nó ở đâu?"
"Chú không biết đâu ạ, cô ấy ở... vừa mới ra trường thôi."
"Nhà có một mình nên lựa chọn kỹ lưỡng vào, không lại khổ một đời."
"Dạ."
"Cuộc sống mỗi con người không ai biết trước được sẽ đi về đâu. Số phận, duyên phận, thêm chút may mắn hoặc dính tí chút xui xẻo cũng làm thay đổi cả một đời người. Nhưng cũng có những trường hợp tránh được cái số, tránh được cái vận. Đức năng thắng số, rồi quy luật nào cũng có nhân quả cả mà thôi. Tôi đã ngẫm rất nhiều về cuộc đời mình, lúc thịnh, lúc suy, lúc khó khăn, và cả những lúc hưởng thụ. Nhưng thứ quan trọng nhất, tự hào nhất là được tiêu những đồng tiền mình làm ra, tận hưởng những thành quả mình đạt được."
"Tôi về phòng với tâm trạng đầy lo âu, nhưng rồi nghĩ đến Linh Nga, tôi lại mỉm cười. Mỉm cười vì tìm được hạnh phúc trong đôi mắt của cô ấy, tìm được những điều thi vị. Từ khi Q. Nga bỏ tôi mà đi, tôi đã luôn đặt lý trí lên hàng đầu, làm việc gì cũng thế, từ việc chọn bạn, suy nghĩ xem yêu ai. Tôi như một thằng khờ biến thành một gã cáo già hơn, trải đời hơn. Ấy vậy mà Linh Nga lại làm tôi tan chảy. Tình yêu của tôi đến từ từ, không vội vàng, cũng không cầu kỳ, đơn giản là chỉ biết là chúng tôi yêu nhau, cần nhau, hiểu nhau. Không phô trương, không hoa mỹ, không màu mè. Những lời yêu thương có khi còn nói vụng về, nhưng bàn tay cô ấy, đôi mắt cô ấy sẽ đưa tôi đến một nơi, nơi này sẽ bắt đầu những chuỗi ngày khó khăn hơn, chông gai hơn và cũng hạnh phúc hơn hiện tại!"
"Đang ngồi nghĩ mông lung thì có điện thoại. 'Quân calling'."
“Tùng à!”
“Chả tao chứ ma à, nghe này.”
“Mày đang ở đâu thế?”
“Ở công ty, sao tự nhiên hôm nay gọi điện cho tao vậy?”
Đề xuất Tiên Hiệp: Kiếm Đạo Độc Tôn