“À, tao mới về, xong công trình rồi thì về thôi. Mày đang ở đâu, trưa đi làm vài vại bia, lâu lắm anh em không gặp nhau.”
“Sao không để chiều? Uống bia với mày xong chắc chiều tao nghỉ làm luôn quá.”
“Tại tao vội, chiều bắt xe về với thầy u cho thầy u đỡ mong.”
“Ừ, thôi được rồi. 11 giờ rưỡi nhé.”
"Quân là thằng bạn thân học cùng lớp đại học với tôi, anh em như ruột thịt với nhau. Chính nó đã cùng tôi trải qua khoảng thời gian kinh hoàng của đời sinh viên. Chính nó đã cưu mang tôi khi tôi bị đuổi ra khỏi nhà, và cũng chính là nó – cái thằng lúc nào cũng tốt với bạn bè, không biết cáu, cũng không bao giờ chửi tục. Nó – là thằng lành nhất trong hội bạn của tôi."
"Tan giờ làm, tôi gọi điện cho Linh Nga."
"Alo, em nghe này."
"Em ăn cơm chưa?"
"Em chưa anh ạ, còn anh?"
"Định rủ em đi ăn, mà trưa nay anh đi gặp thằng bạn ở quán bia. Em có đi cùng không? Anh qua đón."
"Thôi, anh đi đi, em ngại đến mấy chỗ nhậu nhẹt đó lắm. Ai đời rủ người yêu đi uống bia," cô cười.
"Thế tối anh qua đón rồi đi ăn nhé, không sang nhà nấu cơm cũng được."
"Vâng, anh cứ đi đi. À mà anh uống ít thôi nhé. Với lại đi về cẩn thận."
"Anh biết rồi, hề. Thôi anh đi đây."
"Vâng!"
Đề xuất Voz: Ký sự xóm trọ