Tôi cũng quay đi và lên phòng ngồi làm. Cô bé này thật khó hiểu, mới sáng và trưa còn hớn hở, giờ lại lưa thưa cái kiểu mây đen chợt đến thế này. Đúng là con gái tâm lý trẻ con.
"Buổi chiều tôi về qua đón Linh Nga ở cửa hàng. Trên đường về tôi hỏi:"
"Sao, hôm nay có mệt không em?"
"Không anh ạ, hôm nay ít khách hơn mọi ngày. Anh thích ăn món gì nào, qua chợ mua đồ về em nấu cho."
"Món gì cũng được hết, anh đã nói là em có nấu dở anh cũng vẫn cố ngồi ăn cơ mà."
"Chỉ được cái dẻo miệng. Sao mấy lần đầu anh gặp em, em ghét anh thế cơ chứ?"
"Đã ghét sao còn yêu?" Tôi cười.
"Yêu là yêu nhiều lúc anh như trẻ con ấy. Còn đâu anh toàn làm khổ em thôi, nhưng mà công nhận cũng menly nên mới yêu. Đẹp trai thì bình thường."
"Dám bảo anh không đẹp trai hả?"
"Em nói sự thật thôi mà." Cô cười. Nói xong, Linh Nga vòng tay ôm lấy tôi từ phía sau.
"Trời nóng, người anh toàn mồ hôi mà cũng dám ôm à?"
"Thì có sao, yêu nhau mà không ôm mới có vấn đề, chứ ôm là bình thường." Hì.
"Tôi với Linh Nga tạt qua chợ mua ít đồ về nấu cơm. Cười đùa dắt nhau lên nhà, tay khoác vai cô ấy, cả hai đều đang cười toe toét. Bước ra khỏi thang máy đến cửa nhà thì tôi giật mình, ớ người ra vì thấy... Quỳnh Nga đang đứng ở hành lang trước cửa nhà tôi!"
Đề xuất Voz: Magic The Gathering: Từ Rút Đến Tarmogoyf Bắt Đầu