"Ở nhà mọi người gọi em là gì, biệt danh là gì?"
"Anh hỏi làm gì, biệt danh em không hay như của anh đâu," Linh Nga tủm tỉm cười.
"Hỏi để gọi, tại anh thấy cái biệt danh 'đầu thạch cao' nó dài quá, ba từ lận."
"Cái đó bí mật. Hì, để lúc khác em nói cho. Mà anh không ăn à, cứ ngồi nhìn em thế?"
"Ai bảo xinh, ngắm no rồi, không cần ăn," tôi cười.
"Anh ăn đi, không ăn em đổ đi đấy, ngắm lúc nào chẳng được."
"Em chẳng nói là có người yêu phải hưởng thụ còn gì nữa. Hề."
"Mà anh này, sau này anh thích sinh con trai hay con gái?"
"Con nào mà chẳng là con, con nào cũng được hết."
"Nghĩ đến cảnh có gia đình, có con cái em lại thấy vui vui, thích thích anh ạ."
"Ờ, thế thì chuẩn bị tinh thần để đưa anh về nhà em đi."
"Về nhà em làm gì cơ?"
"Nhiều lúc em chậm hiểu thế, về để xin phép bố mẹ cưới chứ còn gì nữa."
"Để một thời gian nữa đi anh, mà mới yêu đã đòi về nhà em. Như kiểu nhanh nhanh chóng chóng để cưới lấy thế."
"Hề, tại bố mẹ giục, ông bà giục. Thôi tùy em, lúc nào cũng được."
Đề xuất Tiên Hiệp: Chung Cực Đấu La