Linh Nga mặt xị xuống:
– Ai bảo anh không khóa cửa phòng, em không có chỗ nằm nên phải vào đó!
– Anh đùa thôi, anh đi tắm đây! Tôi cười. À quên thơm cái!
Tôi nhanh nhảu hôn vào má Linh Nga rồi tung tăng đi lấy quần áo, chân tay múa may loạn xạ như trẻ con. Vào gọi thằng Quân dậy ăn cơm, xong xuôi tôi đưa Linh Nga về trên con wave rs vàng khè của tôi.
– Em này, tuần sau chúng mình đi chơi nhé!
– Lúc nào anh rảnh đi cũng được mà!
– Anh muốn dành trọn một ngày ở cạnh em cơ, chứ tối đến nhiều khi anh cũng bận công việc, à hay giờ đi xem phim đi, còn sớm mà!
Linh Nga cười và ôm lấy tôi từ phía sau:
– Vào rạp chiếu phim để cho anh ngủ à?
– Thế giờ em muốn đi đâu nào?
– Em chẳng muốn đi đâu cả, à không phải, anh cứ chở em đi long nhong trên đường để em ôm anh lâu hơn một tí nữa là được rồi! Cười.
– Đơn giản vậy thôi á, tiền xăng em trả nha! Tôi trêu.
– Quá đơn giản, hì hì!
Tôi lượn lờ mua đường, thêm một lúc rồi đưa Linh Nga về nhà trọ cô ấy. Vừa về đến ngõ thì thấy bóng dáng hai người quen quen. Hóa ra là thằng Nhật và em Ngọc. Hai đứa đang giằng co không biết có chuyện gì. Mặt em Ngọc thì có vẻ tức giận, còn thằng Nhật thì trông mặt nó như vừa ăn phải quả bơ thối, trông tội tội. Đến nơi tôi tắt máy hỏi:
– Sao, có chuyện gì, nhà có sao không vào nhà. Ở ngoài này bán máu cho muỗi à?
Đề xuất Bí Ẩn: Mục Dã Quỷ Sự - Ma Thổi Đèn