Logo
Trang chủ

Chương 398

Đọc to

Cả hai đứa đều cười ngượng.
– Thôi, anh đi về đây. Nhật, đứng dậy đi về luôn còn gì nữa, lưu luyến gì thì nhanh lên. Về đi cho chị em ngủ!

– Vâng, thôi, em về nha chị Linh Nga, anh về đây, tí anh nhắn tin cho! Nó nhăn nhở.

– Ừ, hai anh em về cẩn thận nhé.

– Em chào anh!

Tôi và thằng Nhật ra về, mỗi thằng đi một xe, đi về được nửa đường thì thằng Nhật có điện thoại.
– Alo! Nó nghe máy. Vâng, em đang đi đường, sao thế ạ? Chị đang ở đâu thế? Chị đi với ai? Chị ngồi yên đấy em đến luôn! Ở yên đó nha!

Thằng Nhật cúp máy, tôi quay sang hỏi:
– Ai thế?

– Chị Trang anh ạ!

– Có chuyện gì à?

– Chị ấy đang ở quán Nhắng, chị ấy gọi em đến uống cùng!

– Cái gì, giờ này còn đi uống rượu á. Đi!

Tôi và nó cùng phi đến. Vào trong thì thấy cô bé đang ngồi một mình một góc, trông khuôn mặt thảm hại, một mình một chai rượu, đối diện cô bé là một cái bát, một đôi đũa xếp ngay ngắn, một chén rượu đã rót sẵn. Tôi xồng xộc bước đến, cô bé cũng tỏ vẻ không ngạc nhiên cho lắm.

Trang chỉ tay vào người tôi rồi quay sang hỏi thằng Nhật:
– Ai đây?

– Ơ, anh Tùng đấy chị, chị say à?

– À, ừ chị nhớ rồi, nhớ rồi. Tùng cắc! Trang lè nhè.

Đề xuất Voz: Những chuyện kinh dị ở Phú yên !
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN