- Chuyện yêu đương bố không can thiệp, sướng khổ hai đứa chịu. Cho nên là hai đứa hôm nào liệu liệu rồi về nhà rồi nói với mẹ cho mẹ xuôi. Chứ bà ấy đồng bóng lắm.
- Vâng, để hôm nào cháu với Linh Nga bố trí về quê.
- Tôi thấy cậu cũng vui tính, làm kiến trúc sư chắc cũng thuộc dạng nghệ sĩ, nhưng mà đừng có mà hâm dở làm khổ con gái tôi, lúc đấy thì liệu hồn.
- Vâng, bác cứ yên tâm. – Tôi cười.
- Nhưng mà bố ơi, mẹ định cho con đi xem mắt ai? – Linh Nga lo lắng.
- Nghe đâu con ông nào cùng cơ quan mẹ ấy, bố cũng không rõ. Mà hai đứa mấy hôm nữa về đừng có nói là bố gặp thằng Tùng rồi nghe chưa. Không mẹ lại bảo bố vẽ đường cho hươu chạy.
- Dạ vâng, cháu mời bác. – Tôi cầm cốc bia lên chạm với bố Linh Nga.
- Cậu cũng uống được nhỉ? Dân xây dựng có khác. Mà uống bia no lắm, lấy chai rượu ra đây cho bố, Linh Nga.
- Bố với anh uống ít thôi, uống nhiều hại sức khỏe.
- Cứ lấy ra đây, bố uống với người yêu con gái chứ uống với ai mà phải sợ.
- Vâng.
Không ngờ bố Linh Nga làm bộ đội mà cũng dễ tính, hai bác cháu lại uống với nhau hết gần lít rượu nữa. Ngà ngà say, bố Linh Nga nói:
- Ngày xưa tôi đi tán gái là không có ăn mặc như cậu đâu, đến nhà người yêu là quần áo phải chỉnh tề, làm gì có chuyện quần đùi áo phông. Biết là thời đại mới rồi, cuộc sống nó cũng thoáng. Nhưng mà phải giữ được cái truyền thống, chứ đừng có đua đòi. Tôi là tôi thấy bây giờ xã hội nó nhiễu nhương lắm.
- Vâng.
- Thôi uống đi, nốt chén này thôi nha, tôi còn phải về. Đúng mấy ông xây dựng, uống rượu như cất đi.
- Dạ, ơ mà bác về đâu ạ?
- Tôi về doanh trại, gần đây thôi.
- Vâng, cháu mời bác.
Sau chén rượu thì bữa cơm cũng xong xuôi, thật sự là tôi cũng hơi ngà ngà. Bố Linh Nga đứng tuổi rồi mà vẫn còn uống khỏe, không hổ danh bộ đội. Ba bố con ngồi ăn hoa quả với nhau, dặn dò vài điều:
- Thôi, cậu ở lại chơi, mấy điều tôi nói lúc nãy nhớ chưa?
- Dạ cháu nhớ rồi ạ.
- Để con gọi taxi cho bố nha.
- Ừ, mà này, tôi nói cho cậu biết, con gái tôi từ năm thứ 2 đại học nó không xin tôi một đồng tiền nào đâu, tôi cho nó cũng không lấy, nó ngoan lắm. – Chắc rượu ngấm. – Cậu mà làm nó hư là một, cậu mà làm nó khổ là hai, không xong đâu. Tôi hy vọng cậu tìm đến tôi để xin cưới nó chứ đừng để tôi phải tìm đến cậu. Nghe chưa?
Nghe xong câu nói dài dằng dặc lúc phê pha của bố Linh Nga mà tôi toát hết cả mồ hôi hột.
- Vâng, cháu biết rồi ạ.
- Bố, xe đang đợi ngoài ngõ rồi.
- Ừ, thôi bố đi nha, có gì mai bố gọi.
- Vâng, con chào bố.
- Cháu chào bác. – Tôi nhanh nhảu.
Buổi gặp mặt tình cờ và bất ngờ với bố Linh Nga không ngờ lại suôn sẻ đến vậy. Dù có vài câu lỡ lời nhưng với thái độ trước khi về của ông thì chắc không phải là vấn đề to tát. Tôi ở lại phòng Linh Nga chơi lúc nữa.
Đề xuất Tiên Hiệp: Đại Chúa Tể (Dịch)