Logo
Trang chủ

Chương 403

Đọc to

- Chuyện yêu đương bố không can thiệp, sướng khổ hai đứa chịu. Cho nên là hai đứa hôm nào liệu liệu rồi về nhà rồi nói với mẹ cho mẹ xuôi. Chứ bà ấy đồng bóng lắm.
- Vâng, để hôm nào cháu với Linh Nga bố trí về quê.
- Tôi thấy cậu cũng vui tính, làm kiến trúc sư chắc cũng thuộc dạng nghệ sĩ, nhưng mà đừng có mà hâm dở làm khổ con gái tôi, lúc đấy thì liệu hồn.
- Vâng, bác cứ yên tâm. – Tôi cười.
- Nhưng mà bố ơi, mẹ định cho con đi xem mắt ai? – Linh Nga lo lắng.
- Nghe đâu con ông nào cùng cơ quan mẹ ấy, bố cũng không rõ. Mà hai đứa mấy hôm nữa về đừng có nói là bố gặp thằng Tùng rồi nghe chưa. Không mẹ lại bảo bố vẽ đường cho hươu chạy.
- Dạ vâng, cháu mời bác. – Tôi cầm cốc bia lên chạm với bố Linh Nga.
- Cậu cũng uống được nhỉ? Dân xây dựng có khác. Mà uống bia no lắm, lấy chai rượu ra đây cho bố, Linh Nga.
- Bố với anh uống ít thôi, uống nhiều hại sức khỏe.
- Cứ lấy ra đây, bố uống với người yêu con gái chứ uống với ai mà phải sợ.
- Vâng.

Không ngờ bố Linh Nga làm bộ đội mà cũng dễ tính, hai bác cháu lại uống với nhau hết gần lít rượu nữa. Ngà ngà say, bố Linh Nga nói:

- Ngày xưa tôi đi tán gái là không có ăn mặc như cậu đâu, đến nhà người yêu là quần áo phải chỉnh tề, làm gì có chuyện quần đùi áo phông. Biết là thời đại mới rồi, cuộc sống nó cũng thoáng. Nhưng mà phải giữ được cái truyền thống, chứ đừng có đua đòi. Tôi là tôi thấy bây giờ xã hội nó nhiễu nhương lắm.
- Vâng.
- Thôi uống đi, nốt chén này thôi nha, tôi còn phải về. Đúng mấy ông xây dựng, uống rượu như cất đi.
- Dạ, ơ mà bác về đâu ạ?
- Tôi về doanh trại, gần đây thôi.
- Vâng, cháu mời bác.

 

Đề xuất Voz: Ngẫm
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN