Dù sao thì chú Quang cũng chỉ làm được đến như thế, bởi vì đuổi việc cô ta thì không được, lại còn là sếp tổng nên chắc chỉ đánh tiếng cho cô ta giữ ý thôi. Đúng là hết thuốc chữa ca này.
- Con bé này có thâm niên làm trong... mấy năm rồi. Trình chắc cũng cao đấy.
- Thiếu gì người như thế đâu chú. Giờ đãi ngộ cty đó chán lắm.
- Chú không nói tiền lương, nhà con bé khá giả đúng không. Chú đang nói về cái trình độ của nó.
- Vâng, chắc khá.
- Nhưng mà nó già hơn cháu, bằng tuổi mà trông già thế.
- Lấy chồng rồi thì chẳng già hả chú.
- Nó lấy chồng rồi hả.
- Vâng, lấy từ lúc bỏ cháu. Xong mới ly hôn rồi.
- Đúng là... cái số cả rồi - nhìn nó có nét gì đó hơi vất vả. Mà thôi, giờ tuyển người rồi, chú không làm gì được. Mình đuổi nó thì không ra thể thống gì cả. Để từ từ chú xem phương án giải quyết. Còn cháu cứ tập trung làm việc, không tránh được việc chạm mặt đâu, cố gắng vậy.
- Vâng, cháu cũng không hiểu sao cô ta lại muốn vào đây làm, việc thì xin ở đâu chẳng được. Bày đặt phỏng vấn rồi thi vào cty mình.
- Thôi, dù sao hết tình vẫn còn nghĩa, mình vẫn cứ là mình. Đừng cạn tàu ráo máng quá.
- Cô ta là người duy nhất cháu ghét cả đời đấy chú ạ.
- Sao lại nói thế, yêu nhiều hận nhiều, cứ gạt sang một bên là được rồi. Không ngờ con bé này nó lại cho ông cháu của tôi bị bố mẹ đuổi ra khỏi nhà, chậm tốt nghiệp, đi phu hồ. - cười.
- Thôi cháu về phòng đây. Cháu chào chú.
- Ừ, thoải mái đi nha, đừng suy nghĩ nhiều quá. Để tâm mà làm việc.
Không biết tình hình Linh Nga đưa mẹ đi khám bác sĩ thế nào. Buổi trưa tôi gọi cho Linh Nga.
Đề xuất Voz: Đợi em đến tháng 13