- Em với mẹ đang ở đâu thế?
- Dạ ở nhà rồi anh.
- Thế à, mẹ tiêm xong chưa?
- Xong xuôi hết rồi anh ạ, anh ăn chưa?
- Anh chưa, giờ mới nghỉ làm. Mà hai mẹ con ăn cơm chưa?
- Em với mẹ ăn rồi, em đang thu dọn, mẹ mệt nên đi nghỉ rồi.
- Ừ, em làm xong cũng nghỉ đi nha, anh đi ăn đây.
- Vâng, anh nhớ ăn nhiều đấy. Em yêu anh (thì thầm).
Thật đúng là... Nhưng mà cũng thích, có người yêu nói lời yêu thương ai chả thích. Khổ cái hôm nay chỉ biết ậm ừ vì còn đang bực cái chuyện kia, vẫn làm tôi bí bách khó chịu. Tôi cầm máy lên điện cho thằng Quân.
- Mày đang ở đâu thế?
- Tao đang ở công trường, bên Gia Lâm.
- Phi về đây đi, dẫn tao đi ăn trưa.
- Ơ cái thằng dở, mày ăn ở công ty luôn không được à.
- Không, chiều tao nghỉ làm, mày xin nghỉ luôn đi, tao gọi thằng Vũ đi nhậu luôn.
- Nhưng mà chiều 5h tao phải đón em Trang về nhà.
- 5h cơ mà, tao cho mày 15 phút nữa có mặt ở...
Xong tôi gọi cho thằng Vũ.
- Có chuyện gì mà gọi giữa trưa thế mày?
- Nhấc mông dậy, mặc quần áo, ra quán... Tao cho mày 15 phút.
- Ơ, lại đi uống rượu à?
- Không, uống bia!
- Ừ, đợi tí bảo vợ đã. Ra luôn đấy.
Đề xuất Voz: Quê em đất độc