Lát sau, ba chúng tôi có mặt ở quán ăn.
- Trưa nóng bức, ăn được bữa cơm vã mồ hôi. Tự nhiên mày rủ bọn tao ra đây làm gì? - thằng Vũ nói.
- Thì ăn trưa, uống bia cho mát, đang ngồi phòng điều hòa còn kêu à.
- Hôm nay nó còn ra lệnh cho anh em mình mới sợ, chiều còn chủ động nghỉ làm. Công ty có chuyện gì à? - Quân hỏi - Hay lại giận nhau với em Linh Nga?
- Không.
- Thế có chuyện gì, uống được mấy cốc bia rồi mà cái mặt mày cứ như đâm lê, thù ai ghét ai nói ra anh em còn biết đường xử... lí.
- Nói ra chúng mày cũng không giải quyết được.
- Nhưng tóm lại có chuyện gì - thằng Vũ hỏi dồn.
- Quỳnh Nga - nó vào công ty tao làm.
- What the...f.
- Thật á? - thằng Quân hỏi lại.
- Ừ.
- Xong, xong con ong rồi. Mà lạ nhỉ, chỗ làm cũ của nó ngon thế cơ mà.
- Chắc là muốn quay lại với anh Tùng rồi, chứ nhà nó thiếu gì tiền. - thằng Vũ cười.
- Ý mày sao?
- Sao trăng gì nữa, dù sao cô ta cũng được nhận rồi, sếp cũng chẳng có cớ gì mà đuổi. Đành sống chung với lũ thôi.
- Nan giải nhỉ.
- Tao đang rối như tơ vò đây, lại còn cả con bé Trang nữa. Chán thế không biết.
- Không biết giờ mày vẫn nghèo, không có tiền. Vẫn còn lận đận nó có tìm đến không nhỉ? - thằng Vũ thở dài.
- Mà việc đếch gì phải chán. Cứ bơ nó đi, việc mình mình làm, việc nó nó làm. Mày đừng quan trọng hóa sự xuất hiện của nó là được. Linh Nga cứ là số 1 là được rồi.
- Thì vẫn biết thế, nhưng cứ nghĩ đến cái cảnh hằng ngày đến công ty mà phải chạm mặt cô ta là tao lại thấy khó chịu.
- Đây là thử thách cho mày đấy, cứ giữ vững tâm lí, giữ vững quan điểm là được mà. Cố lên chứ.
- Ừ, thôi uống đi.
Đề xuất Bí Ẩn: Vu hiệp Quan Sơn - Ma Thổi Đèn