"Chị thấy lúc nào em cũng vội vàng vậy hả, ở lại chơi tí đã."
"Thôi, em về cho hai anh chị tâm sự. hehe."
Nó nhanh nhanh chóng chóng vơ lấy cái ba lô rồi chuồn, còn tôi và Linh Nga ngồi lại. Hai đứa cùng mở ca nhạc để xem.
"Tối em ở lại đây mà ngủ."
"Ngủ với anh á? Không đâu!"
"Ai bảo ngủ với anh. Tưởng được ngủ với anh mà dễ à?" Tôi nháy mắt.
"Thế anh ngủ ở đâu? Đừng bảo em là anh ngủ ngoài này nha."
"Không, anh ngủ với thằng Quân, em cứ vào phòng anh mà nằm, tivi có, máy tính có. Giờ về nhà em cũng có một mình, ngủ đây không an toàn hơn à."
"Vâng, thế cũng được. Đêm cấm anh mò vào nha." Linh Nga nghiêm mắt.
"Ôi trời, người yêu mà còn không tin kìa. Nói thật anh có háo sắc nhưng không đến nỗi nửa đêm làm chuyện mờ ám đâu. Em cứ chốt cửa phòng, anh có chìa khóa mà." Tôi cười to.
"Hic, chẳng nói lại được với anh."
Ngồi xem phim một lúc thì Linh Nga vào đi ngủ trước. Lát sau thằng Quân về, người toàn mùi rượu.
"Lại uống ở đâu à."
"Ừ, tối uống ở nhà bác Tuân, bác ấy mời khách về nhà."
"Đấy, có tiền không sung sướng gì đâu." Tôi cười.
"À mà này." Nó ngồi xuống ghế salon hỏi tôi.
"Gì thế?"
"Con bé Trang, nó thích mày thật à."
"Ừ, sao?"
"Tao thấy nó tội quá."
"Mấy hôm nay mày ác cảm với nó lắm cơ mà, sao tự nhiên lại..."