"Em khỏe thì còn chấp nhận được, đằng này đang ốm, mà đêm hôm thế này. Em định hành xác bản thân đấy à? Vào nhà đi." – Tôi kéo tay Linh Nga vào phòng.
"Chị, chị đi đâu thế? Chị làm em lo quá."
"Đừng có đi đâu đấy." – Tôi chạy ra đầu ngõ mua bát cháo đem về rồi múc cho Linh Nga.
"Em ăn đi."
"Em không đói."
"Em định nhịn à?"
Cô ấy không nói gì, vơ lấy cái gối dựa lưng vào tường. Ngọc biết ý nên cũng đi ra ngoài để tôi ở lại với Linh Nga.
"Em làm sao vậy? Có chuyện gì? Có chuyện gì mà em lại xử sự như vậy?"
"Em không sao."
"Không sao mà em lại hành động như thế à?"
"Chỉ là em muốn đi bộ một mình thôi, anh không phải lo đâu."
"Rồi, cháo anh mua đó, chút muốn ăn thì nấu lại. Anh đi về đây. Có vẻ sự có mặt của anh ở đây chẳng là gì với em cả." – Tôi quay lưng đi ra.
"Anh!" – Tôi ra đến cửa thì cô ấy vội chạy ra ôm lấy tôi từ phía sau. – "Đừng đi." – Cô ấy hình như đang khóc.
"Tại sao?"
"Em xin lỗi."
"Đi nghỉ đi, mai anh qua." – Tôi quay người lại ôm lấy Linh Nga.
Đề xuất Voz: Tớ quên rằng mình đã chia tay!