Logo
Trang chủ
Chương 60

Chương 60

Đọc to

Về đến nhà, bố mẹ vẫn chưa đi ngủ.

- Ngồi xuống đi con. – Mẹ tôi nói nhẹ.
- Có chuyện gì thế mẹ, con mệt lắm rồi, con đi ngủ đây.
- Ngồi xuống. – Mẹ tôi trừng mắt.
- Vâng, mẹ nói đi.
- Con lớn rồi, không phải vì chuyện vợ con của con mà mẹ lại cất công lên đây đâu. Mẹ bênh mười mấy năm nay, hai năm nay ngày nào cũng phải tiêm insulin. Mẹ không sống vì con, mẹ không có nghị lực thì mẹ đi lâu rồi. Nhưng ơn trời bây giờ có thuốc nên mẹ giữ được mức đường huyết ổn định. Mẹ biết nhiều lúc con rất tủi thân vì có một mình, cộng với việc con đã không đứng vững được trong cuộc sống một thời gian rất dài. Bố mẹ thật không muốn đuổi con đi lúc đó, nhưng vì con bố mẹ phải làm thế. Con đã cố gắng để được như ngày hôm nay, nhưng còn đừng vì quá khứ mà cứ đi về một mình như vậy. Chuyện cưới vợ có thể một vài năm nữa rồi cưới cũng được, cái mẹ muốn là con có một người chia sẻ, bên cạnh con. Tình yêu là một thứ kỳ diệu, nhưng cũng làm con người ta chết đi sống lại. Mẹ nói thế chắc con hiểu. Còn phòng ngủ của con, mẹ không động vào một thứ gì, mẹ biết có những thứ con giữ cho riêng mình và mẹ biết tại sao phòng ngủ của con luôn sạch sẽ. Nhưng mẹ mong một ngày, bức ảnh ở đầu giường con, con sẽ cất nó đi. Mẹ chỉ mong vậy thôi.
- Con cố gắng, bố mẹ rất ghi nhận, nhưng con đừng lao đầu vào công việc nhiều quá, đúng là đem lại tiền bạc thật, nhưng cái bố mẹ cần là con vui vẻ, khi về nhà con luôn cố gắng tỏ ra vui vẻ với mọi người. Nhưng những lúc con ở một mình, con lầm lì như vậy bố mẹ lo lắm. Cố gắng điều chỉnh nhé. – Bố tôi nói.
- Vâng, con sẽ cố. Mà khuya rồi bố mẹ đi ngủ đi ạ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đế Bá (Dịch)
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN