"Anh về cẩn thận nha."
"Ừ, mà hôm nay vui thật đấy, cảm ơn nhóc nha."
"Anh cứ như vậy là được rồi, khỏi cảm ơn, mai anh còn làm vệ sĩ cho em đấy."
"Ờ nhỉ, nhưng mai mấy giờ đi thế, mà nghĩ đi đâu chưa?"
"Bao giờ dậy em gọi nhé, để em chủ động qua. Em định dẫn anh đi mua mấy cái áo sơ mi, áo ngắn tay, quần để anh mặc đi làm."
"Ờ, mà sao mua lắm thế?"
"Anh có chịu mua đâu, mẹ anh nói ngày trước quần áo anh toàn mẹ anh mua, đến quần chíp cũng mẹ mua."
"Cái gì vậy trời, mẹ ơi là mẹ."
"Haha, không phải ngượng, thôi anh về đi nhé, về tới nhà nhớ gọi cho em."
"Ừ, anh về đây."
Trang bất ngờ lại sát thì thầm vào tai mình.
"Anh là đồ ngốc, ngốc ngốc ngốc, người ta đã như thế rồi mà còn không biết đường."
"Ngốc kệ anh, mà này, từ mai anh gọi em là Tít nhé – Trang tít, lúc nào cũng tít hết cả mắt, miệng thì xoắn liên hồi. Tít tít, hê hê, anh về đây."
Tạm biệt cô bé, mình đi về trong lòng phấn khích, vui vẻ. Mình biết tình cảm của em nó dành cho mình, nhưng mình vẫn chưa sẵn sàng, vẫn chưa muốn yêu. Hãy cho anh thêm một thời gian nữa nhé, lúc đó anh sẽ tự tìm đến em.
Đề xuất Voz: Yêu Người Cùng Tên !