Logo
Trang chủ

Chương 80

Đọc to

"Anh cũng biết cảm ơn cơ à? Tôi tưởng anh không bao giờ mặc mấy thứ đồ rẻ tiền này."
"Cảm ơn thật mà."
"Thôi khỏi, tôi biết tấm lòng cảm ơn của anh to cỡ nào rồi."

Tôi với cái áo mặc vào, cầm điện thoại, vơ lấy cái ví.
"Xin lỗi làm phiền cô nha, tôi xin phép về đây, cô đi ngủ đi không mệt."
"Anh về đi, tôi không tiễn."

Tôi vội vàng chuồn khỏi căn phòng trọ của cô ta. Ra ngoài gặp bậc tam cấp, tí thì ngã vì bước hụt. Đúng là không có cái ngu nào bằng cái ngu nào. Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Tất cả chỉ tại cái thằng chết tiệt kia, chở mình về đó làm gì không biết nữa. Thà chở vào nhà nghỉ cho xong. Vội vàng nhắn tin cho Trang: "Anh đang về". Nhục tái cả mặt, ăn cái gì cho hết nhục bây giờ? Vừa ngại vừa ngượng. Làm sao đối diện cô ta để đòi tiền nữa bây giờ?

Đề xuất Voz: Em, nước mắt và mưa
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN