Logo
Trang chủ

Chương 81

Đọc to

Vội vàng phi xe về nhà, mình đúng là khôn nhà dại chợ mà. Sao lại có thể để xảy ra chuyện đó được cơ chứ. Lên tới phòng thì bố mẹ đang ngồi đợi, em Trang cũng đang ngồi ở đó.

"Bố, mẹ, con đến lâu chưa ạ?" - Tôi cố gắng giả vờ cười.

"Mày đi đâu mà mẹ gọi từ sáng đến giờ không được thế hả?" - Mẹ tôi quát.

"Con đi ra ngoài tí thôi ạ."

"Ai chả biết mày ra ngoài, trả lời thừa. Mày biết mẹ gọi bao nhiêu cuộc điện thoại không? Trang nó phải chạy tận đến đây. Lúc nào cũng như ẩn ẩn hiện hiện như ma, tối thì về muộn, sáng ra thì chẳng thấy đâu."

"Thôi, bà để cho con nó nói, nó vừa về đã chửi rồi, mà nay là chủ nhật." - Bố tôi nói can vào.

"Hề hề, con đi có tí việc, em đợi lâu lắm à? Xin lỗi nha." - Tôi nói với Trang.

"Em sang một tiếng rồi." - Giọng phụng phịu, chắc đang tức mình lắm.

"Ối dời, sang sớm ra đã toàn mùi rượu thế này. Mày đi ăn lòng lợn tiết canh về à con? Đi với thằng nào? Chỉ có ăn lòng lợn tiết canh thì mới uống được rượu thôi." - Mẹ tôi kêu thảm.

"Không ạ, thằng Nhật nó rủ con đi ăn bún sáng, nó lại gọi ít móng giò nên hai anh em làm mấy chén, say say con về nhà nó ngủ quên mất." - Tôi bất đắc dĩ phải nói dối.

"Thằng này được, mới sinh viên tí tuổi đầu đã rủ anh đi uống rượu. Thôi, vào thay quần áo tắm rửa đi rồi ra đây."

 

Đề xuất Voz: Sóng Gió Năm 1979
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN