"Tí em tính tội anh." - Trang bẹo tôi một cái và nói nhỏ.
"Á, đau!"
"Cái gì đấy, mẹ bảo mày vẫn còn ngồi đấy à?" - Mẹ tôi giục.
Mình nhanh chóng vào phòng mặc quần áo rồi dẫn em Trang đi.
"Mày có đi làm đâu mà cứ sơ vin đóng thùng thế hả con? Mặc quần áo bình thường cho thoải mái. Mà hai đứa đi luôn đi nha, trưa đừng về, mẹ không nấu cơm đâu. Hai đứa dắt nhau về mẹ đuổi ra ngoài ăn đấy."
"Nhưng mà chiều bố mẹ về rồi ạ."
"Không phải lo, hai đứa đi chơi đi."
Dắt nhau ra khỏi nhà, mình vẫn còn hơi hoảng loạn vì mấy câu nói của mẹ, cộng thêm buổi sáng bị một phen hồn lìa khỏi xác. Chiều về phải cho thằng Nhật một trận mới được.
"Này nhóc, anh xin lỗi nha."
"Không."
"Anh dẫn đi ăn kem nha."
"Không."
"Thế đi xem phim nha."
Đề xuất Tiên Hiệp: Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm (Dịch)