Logo
Trang chủ

Chương 96

Đọc to

Chị Linh đi ra ngoài, tôi mở Facebook lên, vào wall nhà Trang thấy cái ảnh áo hồng của mình, cộng thêm cái caption "Dẫn sếp đi mua áo mà không thể nhịn được cười, dễ thương lắm í :x". Kéo xuống dưới thì comment các kiểu của mấy người trong công ty: "Gớm, dẫn nhau đi mua áo đôi à", "Cưới đi em ơi", bla bla tỉ thứ trên đời. Xong, done, xác định, bao lâu nay gìn giữ hình ảnh tốt đẹp, giờ lại để lọt ra cái ảnh này, trưa nay làm sao mà dám bước ra khỏi phòng đây. Mà cái chốn công sở, người này truyền tai người kia. Lần này chắc bẹp ruột vì cái tin đồn cộng thêm cái ảnh và cái caption tình ngay lý gian kia nữa. Bố ơi con phải làm gì bây ơi!

Ngồi nhìn vào cái ảnh của mình ở bàn làm việc. Tôi có một cái ảnh của mình chụp lúc đang cười.

- Cười cái gì mà cười! (Tôi lẩm bẩm)

Suy nghĩ xem phải làm gì bây giờ, định gọi em Trang lên để nói chuyện, nhưng mà giờ gọi cô bé lên thì đi qua văn phòng mọi người lại để ý. Thôi tính sau, mới đầu tuần đang hí hửng mọi việc trôi chảy thì bị khựng lại vì việc này. Tụt hết cả hứng. Thôi thì lôi đống hồ sơ với bản vẽ ra làm, để ý mấy cái chuyện vặt vãnh đau hết cả đầu, hại não. Làm việc một lúc cũng đến trưa. “Trang tít calling”

- Anh, đến giờ nghỉ rồi, đi ăn với em đi.
- Em đi một mình đi, anh đang dở việc, tí anh đi sau. Mà em có tội to đấy.
- Hì hì. To mấy thì to anh cũng không làm gì được em đâu. Lêu lêu.
- Hừ hừ, thôi đi ăn trước đi, anh đi sau. Thế nhé.
- Vâng.

Thực ra mình cũng muốn tránh mặt cô bé ở công ty, mọi người mà dị nghị mình lại gặp rắc rối.

Đề xuất Voz: Con Gái Sếp Tổng Và Osin cấp cao
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN