Em ngồi đó đến khoảng 3 giờ sáng rồi về phòng. Về đến phòng, em không bật đèn mà cứ ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thời gian trôi chậm rãi, thành phố dần chuyển từ đêm sang rạng đông. Mẹ ơi, đời người ta có vui đâu bao giờ. Cứ như vậy, một đêm lang thang cho đến sáng, gánh nặng trong lòng em vẫn không vơi đi, thậm chí còn nặng thêm.
"Hôm nay em xin nghỉ nhé. Em có chút việc."
Em cầm điện thoại, lơ đễnh nhắn tin cho lão phó rồi nằm vật ra giường. Đêm không ngủ, giờ mắt cứ nặng trĩu.
*Teng... Teng.*
Tin nhắn mới. Em chẳng buồn xem, chắc là lão phó. Em mặc kệ và chìm vào giấc ngủ.
Mở mắt ra đã là 2 giờ chiều. Mệt mỏi quá, bụng đói cồn cào. Em chẳng buồn đánh răng rửa mặt, cứ thế đi ra quán nước.
"Em một tô mì, trà nóng và một bao thuốc."
"Mì gì? Không đi làm à mà giờ mới đi ăn?"
"Gì cũng được. Nhanh em đói quá."
"Trông mày như gà toi thế."
"Kệ em, mấy hôm nay mệt quá."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ