Logo
Trang chủ

Chương 56

Đọc to

Hic, chứng tỏ cô ấy có đề phòng một kẻ như tôi. Cũng đúng thôi, là con gái, sao dám hẹn một người đàn ông xa lạ như thế này. Tôi hơi hoảng hốt nhưng cũng nhanh chóng trấn tĩnh lại. Mình cũng đi cùng một thằng bạn, lo gì. Không làm gì xấu, sao phải sợ.

"Hì, em hỏi chút, anh đang làm gì đó ạ?" Lan bỗng nhiên nói, khiến tôi giật bắn mình. Tôi quay lại nhìn Lan, thấy cô ấy nghiêng mặt hỏi tôi, tóc mái che mất một bên mắt trông càng duyên dáng và đáng yêu hơn.
"À, anh tư vấn xây dựng."
"Oa, giỏi ghê ha. Em là em thích mấy nghề đó lắm. Anh trai em cũng làm nghề đó đấy. Nhưng anh ấy đi suốt thôi, tới giờ chưa lấy vợ nữa kìa. Mẹ em giục suốt."
"Ha ha, nghề của bọn anh nó thế mà."

...

Cuộc nói chuyện của chúng tôi cứ diễn ra như vậy, như những người bạn bình thường với nhau. Nhưng có một khoảnh khắc mà tôi nhớ mãi. Đó là lúc hoàng hôn, tôi và cô ấy cùng đi về. Nắng chiều chiếu xiên trên mái tóc và nụ cười mỉm của cô ấy khiến tôi không thể kìm lòng và đưa tay gạt tóc cô ấy lên. Cô ấy nhìn tôi, đỏ mặt (tôi không hiểu là do ánh mặt trời chiếu hay là phần nền trang điểm nữa) và nói lí nhí điều gì đó, tôi không nghe rõ.

Nói chung, lần đầu gặp mặt thật tuyệt vời! Ảnh thì thằng bạn tôi cũng có chụp rồi, còn việc có nên công khai cho mọi người xem không thì tôi vẫn đang suy nghĩ. Xin lỗi mọi người vì khả năng sáng tác của tôi có hạn nên từ hôm qua đến hôm nay có nhiều chuyện xảy ra, đành phải dời lịch đăng mấy chap với các bạn.

Đề xuất Voz: Nghề Vệ Sĩ - Đời không như mơ
Quay lại truyện 100 ngày cố yêu
BÌNH LUẬN