Logo
Trang chủ
Chương 33

Chương 33

Đọc to

Bước vào nhà, không khí cũng bớt lạnh hẳn, tôi vội cởi chiếc áo khoác ra, Trang cũng chạy đi lấy cho tôi cốc nước ấm. Nhìn kỹ em lúc này khiến tôi suýt chút nữa xịt máu mũi, mùa đông lạnh thế có cần phải ăn mặc gợi cảm vậy không? Lúc này em đang mặc bộ quần áo ngủ, cái gì cần hiện rõ nó cứ rõ mồn một khiến tôi tay cầm cốc nước, không uống mà ngây người ra nhìn em. Trang cũng phát giác ra điều gì đó, em hơi đỏ mặt chạy vào khoác thêm một cái áo nữa rồi mới ra nói chuyện. Nhớ lại cái ôm của em trước cửa nhà, tôi cảm thấy mình thật may mắn, đêm nay mặc dù mất công tới đây như thế vẫn là lời cho tôi rồi.

"Anh cười gì thế?"

Câu hỏi của Trang kéo tôi rời xa những ý nghĩ vẩn vơ kia.

"Không có gì, à mà em nhìn thấy bóng đen ở đâu?"

Trang chỉ tay về phía cánh cửa mà nói:

"Lúc đó em đang xem tivi, vô tình liếc nhìn ra phía ngoài sân thì thấy phía bên ngoài cánh cửa kính có một bóng người đang ghé sát mặt nhìn thẳng về phía em. Em lúc đó sợ quá hét lên rồi chạy thẳng vào bên trong nhà, rồi gọi điện thoại cho anh."

Nhấp một ngụm nước nóng cho ấm người rồi tôi bảo với Trang:

"Thôi để anh ra kiểm tra xem thế nào, em ngồi đây nhé."

"Vâng, anh cẩn thận nhé," ánh mắt của cô bé toát lên vẻ sợ sệt.

Tôi đẩy cánh cửa bước ra ngoài thềm, căn nhà này phía trước cũng không rộng lắm, chỉ có một khoảng sân nhỏ cùng với một ít cây cảnh. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh, nhưng chẳng phát hiện gì, tất cả chỉ là một màn đen yên tĩnh. Tôi thầm nghĩ chắc em hoa mắt nhìn nhầm thôi, khi mà tôi xoay người định bước vào trong nhà an ủi Trang thì một cơn gió lạnh ập đến khiến toàn thân tôi sởn gai ốc, chân đang bước nhưng tôi khựng lại, rõ ràng tôi có cảm giác như đang có một cái gì đó nhìn tôi. Tôi vội quay người lại tập trung kiểm tra lại khoảng sân trước nhà một lần nữa, nhưng lại một lần nữa không có gì, kỳ lạ rõ ràng tôi cảm thấy có ai đó đang nhìn tôi mà, cảm giác của tôi từ trước tới nay rất ít khi sai, nghĩ vậy tôi cố gắng nhìn xung quanh một lần nữa, bất giác toàn thân tôi sởn gai ốc, tim thiếu chút nữa rơi ra ngoài, ở góc xa của khoảng sân kia chẳng biết từ lúc nào có một cặp mắt sáng rực đang nhìn tôi chằm chằm. Mặc dù đã tiếp xúc với mấy truyện ma quỷ, lại trải qua mấy lần sinh tử nhưng tôi vẫn sợ đến chân tay bủn rủn. Nhưng kỳ lạ con người là vậy, cái gì càng sợ thì càng tò mò, tôi trấn tĩnh chầm chậm tiến về phía ánh mắt đó. Khi còn cách ánh mắt đó 5m, bỗng "meo meo..." ánh mắt đó vụt nhảy lên bờ tường chạy mất tăm. Tôi thở phào nhẹ nhõm, hóa ra cũng chỉ là một con mèo, tôi quay người bước vào nhà, đúng lúc tôi vừa quay người bước đi thì một bóng đen từ phía hàng cây cảnh phi người lên tường rào rồi nhảy ra ngoài. Tôi bỗng mồ hôi đổ ròng ròng, gai ốc nổi đầy người, tim đập thình thịch, rõ ràng đó là một bóng người, tôi không thể nhầm được, khi trên bờ tường trước khi nhảy ra ngoài bóng đen đó còn nhe hàm răng trắng bóc nhìn về phía tôi mà cười. Tôi vội chạy vào nhà rồi đóng chặt cửa lại, ngồi xuống cầm cốc nước tu một hơi hết sạch, có thể thấy rõ ràng tay tôi đang run run. Thấy tôi thế Trang hỏi:

"Anh sao vậy?"

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ám Hà Truyện (Dịch)
Quay lại truyện Ám ảnh
BÌNH LUẬN