Logo
Trang chủ

Chương 11

Đọc to

{(Truyện ông kể)

Ông em, theo phong cách kể chuyện trước khi đi ngủ, mỗi đêm thường khề khà với điếu thuốc lào ấm nước chè, ôm em vào lòng ngồi trên võng và kể những câu chuyện như này cho em nghe. Thường là ma làng, ma xóm, Tôn Ngộ Không, thậm chí cả Tam Quốc. Em vẫn không hiểu sao kho tàng truyện của các cụ lại nhiều như thế, và một điều là thật sự em rất nhớ ông :sosad:

Dốc Chìa Vôi

Đầu tiên là truyện dốc Chìa Vôi, bác nào ở Yển Khê vào confirm em với ạ, hoặc các bác có người quen lái xe đường dài hay đi qua đây, hỏi họ câu chuyện này chắc chắn là người ta biết.

Con dốc Chìa Vôi dài chưa đến 2km, chạy qua địa phận xã Yển Khê, Thanh Ba, Phú Thọ, theo hướng đi tỉnh Yên Bái. Gần chục năm nay nó trở thành nỗi ám ảnh, sợ hãi cho những người dân ở nơi này, mỗi khi có dịp đi ngang qua vào ban đêm. Người dân ở đây kể, con dốc Chìa Vôi trở thành nỗi ám ảnh cho mọi người, bởi lẽ đây là một con dốc ma. Sau 10h đêm, những người đi qua con dốc ma này thường thấy một cô gái mặc quần áo trắng toát, trên tay cầm chiếc nón lá vẫy tay xin đi nhờ. Và đó là hồn ma của một cô gái bị giết chết ở dốc Chìa Vôi hàng chục năm trước.

Con đường nhỏ gồ ghề chạy giữa cánh đồng xã Yển Khê thường trở nên quá tải vào ban đêm vì cánh tài xế yếu tim muốn đi đường này để tránh qua con dốc Chìa Vôi. Mà kể cả không có ma thật, con dốc này vẫn nguy hiểm vì có quá nhiều khúc cua tay áo nối liền nhau, đã vậy độ nghiêng và dốc lại quá lớn. Bên dưới chân dốc là một bãi tha ma, ngày trước những người chết đói thường được mang ra đấy để chôn. Thế nhưng câu chuyện kinh hãi lại chính từ hồn ma của một cô gái trẻ, bị bọn cướp hiếp, giết chết, rồi chặt tứ chi và thân mình ra riêng rẽ rồi vứt xác ngay cạnh vệ đường vào đúng ngày mưa gió một ngày những năm 198x. Còn như những lời kết luận của cơ quan chức năng năm ấy thì cô gái chết là do bị đói, trước khi chết mắc bệnh truyền nhiễm bị lở loét hết người, còn bị phân thây là do bị thú rừng ăn thịt (???)

Mà chết vì nguyên nhân nào đi nữa, cái chết của cô quá đau thương và kinh khủng, thế nên linh hồn cô vẫn lang thang lẩn khuất dốc Chìa Vôi như muốn nhắn gửi đến nhân thế điều gì đó.

Ông Hoan đêm ấy đi ăn giỗ trên Đoan Hùng về muộn, lúc đầu ông định đi đường vòng qua làng để về nhà nhưng vốn không tin chuyện ma quỷ nên thử đi để kiểm tra. Bất ngờ đến ngay đầu dốc đã bắt gặp một cô gái vẫy xe xin đi nhờ thật. Bình tĩnh lại một chút, ông nghĩ: đã vậy cho ma đi nhờ xem có phải thật không! Ông đạp thật chậm, tất cả vẫn bình thường, trong lòng hồi hộp nhưng cũng không quá sợ hãi. Ánh trăng mờ mờ soi tỏ con đường, bất chợt ông nhìn xuống hai cái bóng đang đổ trên mặt đường mà nãy giờ ông không để ý, bóng của cô gái ngồi sau không có đầu, thật sự không hề có đầu. Thầm kinh hãi trong đầu “MA” !!! Ngoái đầu nhìn lại đằng sau, ông chỉ thấy cô gái ngồi sau xe đội xùm xụp chiếc nón lá, vẫn không thể thấy rõ mặt, bỗng cô gái cất tiếng, tiếng nói nghe mơ hồ, giật cục, như thể từ chốn xa xăm:
“Bác ơi… cháu… rơi mất chân rồi… bác… cho cháu xuống cháu tìm lại…”

Thét lên một tiếng kinh hãi, ông Hoan vứt hẳn xe ra đất. Nhưng cô gái thì không thấy đâu chỉ có một chiếc dép nằm chỏng chơ giữa mặt đường. Ông lấy xe rồi chạy thẳng, nhưng dù thế nào đi nữa, ánh trăng vẫn soi tỏ cái bóng cô gái không đầu vẫn đang ngồi sau xe. Đến chân dốc Chìa Vôi, ngay cành cây cạnh đường ông thấy cái chân người đầy máu lòi cả xương đang vắt vẻo trên cành cây. Ông Hoan chột dạ toát mồ hôi lạnh rồi chạy thẳng về nhà. Từ đó tuyệt nhiên ông Hoan không bao giờ đi ra ngoài vào ban đêm nữa.

Cách đây khoảng 2 3 năm, cánh tài xế đường dài vẫn kháo nhau câu chuyện. Đêm ấy đang chạy xe thì một tài xế gặp cô gái vẫy xe đi nhờ. Nửa đêm mà có phụ nữ lang thang đón xe đi một mình nên người tài xế cũng động lòng thương. Đi cùng anh còn có một người phụ xe nữa. Khi cô gái lên cabin không cầm đồ đạc gì ngoài một cái nón lá. Điều lạ lùng là khi chạy xe lên đỉnh dốc Chìa Vôi thì bất ngờ cô gái đòi xuống. Vừa dừng xe, anh quay đầu lại ghế sau cabin nhìn thì đã không thấy người đâu cả, hướng về trước, anh lại thấy cô gái đã đi về phía cánh rừng từ lúc nào, chiếc nón lá vẫn cầm trên tay, chân không chạm đất đi tà tà như bay rồi mất hút vào cánh rừng. Quá hoảng sợ, anh tài xế không dám đi Yên Bái nữa mà lập tức quay xe về.

Đề xuất Voz: Tán Gái Cùng Cơ Quan
BÌNH LUẬN