Em: Không thích thì thôi.
Gái: Ai thèm!
Em: Thế cứ ngồi đi...
Gái: ...
...
...
...
Gái: Zai ơi.
Em: Ơi (ngân dài, hết sức dịu dàng, trìu mến:3)
Gái: Tớ mệt.
Em: Đây (vừa nói em vừa nằm sát vào góc)
Gái: Cho tớ nằm nhờ xíu thôi.
Em: Ngủ luôn cũng được, tớ canh cho cậu ngủ.
Gái: Thôi đi, mắt ông thao láo thế kia bố ai dám ngủ.
Em: Khϊếp, cậu nói như thể tớ là giống sài lang không bằng ấy.
Gái: Không phải sài lang, chỉ là dê thôi chứ gì.
Em: Uê, chơi với tớ cậu cũng thông minh ra phết rồi đấy.
...
...
...
Em: Tớ ôm cậu ru cậu ngủ nhé?
Gái: Thôi cậu ngủ đi, nằm xuống tớ lại chả buồn ngủ nữa.
Em: Cậu không ngủ sao tớ ngủ được, quên thói quen của tớ rồi à?
Gái: Sao cậu cứ như thế vậy?
Em: Như thế là như nào?
Gái: Là cứ theo đuổi, tốt với tớ, chiều chuộng tớ, ... ý?
Em: Tớ thấy bình thường mà...
Lúc này, tự nhiên em thấy có chút gì đó không bình thường, bầu không khí tĩnh lặng đến mức em nghe thấy tiếng tích tắc nhè nhẹ của chiếc đồng hồ đeo tay em để trên tủ đầu giường.
Gái: Chúng mình sẽ chả đi đến đâu đâu.
Em: Là sao?
Gái: Là chúng mình chỉ nên như thế này thôi, đừng tiến thêm nữa...
Em: Cậu nói khó hiểu thế?
Gái: Cậu không đoán được ý tớ đang muốn nói chuyện gì à?
Em: Tớ đang nghĩ ra nhiều chuyện lắm, không hiểu cậu đang nói vấn đề gì nữa.
Gái: Cậu giấu tớ nhiều điều như vậy à?
Em: Không hẳn. Có những chuyện phải đến thời điểm nào đó thuận tiện mới có thể nói ra.
Gái: Thế là cậu giấu tớ bao nhiêu chuyện?
Em: À thế thì tớ hiểu cậu đang nói chuyện gì rồi. Có lẽ mỗi chuyện đấy thôi...
Gái: Tớ đang nghe cậu giải trình đây.
Em: Cậu muốn nghe sự thật không?
Gái: Tớ đang nghe đây.
Em: Cậu đang nói về tuổi tác của hai chúng mình đúng không?
Gái: Cậu cứ nói.
Em: Cậu không xác nhận nhỡ tớ nói hớ thì sao.
Gái: Hừm.
Em: Thực ra tớ định nói từ hôm đưa cậu về sau khi đi bar cơ, nhưng cứ thôi lần sau, lần sau, sau nữa... Mà cậu biết rồi tớ nói làm gì nữa.
Gái: Hmmm...
Em: Mà cậu biết từ bao giờ? Tớ tính toán kỹ lắm mà, Facebook không công khai tuổi, Zalo cũng ẩn mà nhỉ?
Gái: Có đứa nào sinh năm 92 mà số điện thoại đuôi 1993 không?
Em: Chưa chắc, đứa em tớ sinh năm 96 dùng số điện thoại 1969 thì sao.
Gái: Một khi tớ đã nghi ngờ thì cậu chả giấu được đâu.
Em: Cậu nói rõ ra đi, nhỡ sau này tớ lại mê chị nào thì còn biết đường giấu.
Gái: Lại còn lần sau???
Em: Ờ thì coi như biết chơi chơi, vô thưởng vô phạt đi.
Gái: Thế bạn cậu học cùng cấp 3 rồi lại học cùng đại học thì sao? Tớ không biết xác minh à?
Em: Cũng chưa chắc, nhỡ tớ đi học muộn?
Gái: Cãi cùn thế là cùng. Thế tớ có check được visa của cậu không? Cái này thì hết chối chứ?
Em: Tớ có bao giờ đưa giấy tờ tùy thân gì cho cậu đâu @@
Gái: Cậu bay chuyến nào tớ đều biết, nói chung là vải thưa làm sao che được mắt thánh.
Em: ...
Gái: Giờ sao? Còn gì để nói nữa không?
Em: Tớ mới là người hỏi câu đó. Giờ tính sao?
Gái: Tùy cậu đấy.
Em: Tớ gọi cậu là chị chắc?
Gái: Nô nô. Con gái không thích được gọi là chị đâu.
Em: Hiểu rồi.
Gái: Hiểu gì?
Em: Là dù có một sự bực không hề nhẹ khi tớ gian lận tuổi, nhưng sâu thẳm trong tâm hồn cậu, đã bắt đầu có tình cảm, khó có thể xa rời tớ mà không quyến luyến...
Em đang nói dở gái nhảy bổ vào mồm em hôn ngấu nghiến các thím ạ. Thích thì có thích nhưng thứ nhất là em đang ốm, sợ lây cho gái, thứ nữa cũng là do em đang ốm, hôn éo thở được, nên... em đành nằm im chịu trận, mắt mơ màng, hai tay buông thõng, phó mặc thân xác này cho gái muốn hành sao thì hành vậy.
Gái: Liệu mình còn bao nhiêu thời gian?
Em: 3 tiếng nữa.
Gái: Hả?
Em: Thì 3 tiếng nữa là sáng rồi, cậu không được ôm tớ nữa mà phải buông tha tớ cho bác sỹ dày vò chứ.
Gái: Cậu đang giả ngố đấy à?
Em: Cậu muốn tớ nói theo những điều tớ suy nghĩ và cố gắng hay những gì mà tớ có thể chắc chắn không cần nghĩ?
Gái: Chắc chắn là bao lâu?
Em: Cả đời này.
Gái: Tại sao?
Em: Bất cứ một điều gì làm tớ mê mẩn, tớ sẽ làm. Dù mọi người có không thích, không ủng hộ. Tớ thích là được.
Gái: Còn bố mẹ cậu?
Em: Bố mẹ tớ tôn trọng quyết định của tớ. Cuộc đời tớ bị can dự quá nhiều rồi, còn bây giờ, tớ đủ lông đủ cánh tự quyết định và bảo vệ quyết định của mình rồi. Đó cũng là lúc bố mẹ tớ nên hiểu tôn trọng tớ là để tớ quyết định cuộc đời của tớ.
Gái: Cậu vẫn còn trẻ con lắm.
Em: Tớ thừa nhận. Nhưng tớ có thể làm người lớn được, với những việc quan trọng.
Gái: Tớ sẽ chờ.
Em: Chờ tớ lớn hẳn?
Gái: Chắc vậy.
Em: Cậu yêu tớ chứ?
Gái: ...
Rồi cả hai thiếp đi trong niềm hoan lạc đầu đời, à quên do mệt và thiếu ngủ, tí nữa thì lộn sang truyện 18+
Thế nhé các thím. Em đã chuẩn bị một số bất ngờ không hề nhỏ cho tối hôm nay. Hôm nay gái dành riêng cho em, bù lại ngày mai em phải dành cho gái tiếp đãi hội chị em. Em hứa sẽ review sớm nhất cho các thím. Chúc em may mắn đê!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế Chi Tư