Cay cú với bài vở của thằng Lẹo với lại tức lắm, nhưng mà thôi, quân tử rộng lượng không chấp mấy thành phần gato (ghen ăn tức ở). Trước khi vào chương, em xin nói thẳng luôn là dù cho các bác có gato hay khích bác, nghi ngờ văn vở hay hư cấu gì đấy thì cũng ok, tùy cảm nhận, em viết theo kiểu của em thôi, tường thuật lại đúng như đã tâm sự với một vozer (thành viên diễn đàn) nhé!
Gái cầm đôi nhẫn lên, chưa biết xử trí ra sao... Em cũng hóng mà mãi vẫn chưa chốt, thì bất ngờ...
Gái: ABC này...
Em: Hả?
Gái đeo nhẫn vào tay em các thím ạ. Và gái lồng vào ngón đeo nhẫn ở tay trái của em. Vẻ mặt của gái có vẻ hơi ngỡ ngàng và khó hiểu, có lẽ là do tay em đeo vừa khít cái nhẫn. Nói không phải duy tâm chứ em đi đặt đo theo size ngón tay thì chả vừa thì sao.
Gái: Sao khít vậy?
Em: Ý giời!
Gái: Tôi biết ý trời của anh rồi. Giờ xem ý trời cho tôi vừa ngón nào nhé?
Em: Gượm đã...
Gái: Sao?
Em: Nhỡ ý trời se duyên làm cô phải yêu tôi thì cô tính sao?
Gái: Chống lại thôi...
Em: Chống?
Gái: Thế phó mặc số phận mình cho trời định à?
Em: Ý tôi không phải như thế!
Gái: Thế ý anh là sao?
Em: Là dù ý trời như nào, cô cũng phải theo tôi thôi.
Gái: Để xem.
Và, gái đeo vào ngón giữa các thím ạ...
Gái: Vừa này.
Em: Cô nhích bắt nó vào bằng được thì chả vừa à?
Gái: Thôi cứ làm bạn đã đi, bao giờ thực sự yêu anh, có lẽ tôi sẽ ép nó vào ngón áp út.
Em: Nhưng cô sẽ luôn đeo trên tay, chấp nhận tôi như một phần không thể tách rời và hiện diện trong cuộc đời cô?
Gái: Còn phải hỏi nữa à?
Em: Bình thường tôi là người rất thông minh, nhưng trong mấy chuyện này, tôi muốn ngu ngơ một tí hỏi lại cho chắc.
Gái: Cần ký giao kèo gì không?
Em: Tôi tin cô là được.
Gái: Nếu, tôi nói nếu nhé.
Em: Ừm, sao?
Gái: Nhỡ một ngày cuộc đời này không cho tôi và anh tiếp tục nữa, tôi có được tháo chiếc nhẫn này ra không?
Em: Hình bóng tôi luôn trong tim cô?
Gái: Hên xui.
Em: Thế cô chỉ được tháo ra cất đi làm kỷ niệm, trong một trường hợp duy nhất...
Gái:???
Em: Khi tôi đeo nhẫn cưới cho cô.
Gái: Chắc không?
Em: Tôi nói được là sẽ làm được.
Gái: Anh yêu tôi đến thế ư?
Em: Tôi không rõ nữa. Nhưng chắc chắn một điều, cuộc đời này của tôi sẽ luôn có hình bóng cô, kể từ ngày vô tình ta gặp nhau, chắc chắn là như thế...
Gái:...
Em: Hôn một cái kỷ niệm, coi như bắt tay giao kèo nhé!
Gái:...
Em: À quên, thích kiểu nào đây?
Gái: Kiểu nào là kiểu nào?
Em: Kiểu hôn ý?
Gái:???
Em: Pháp, Nhật, Anh, hay kiểu của tôi?
Gái: Kiểu của anh là như nào?
Em ếch trả lời nữa, hôn luôn, nói nhiều khô mồm. Thực ra thì em vẫn hôn như bình thường thôi, nên coi như kiểu của em.
...
Em: Cô gọi tôi là anh được không?
Gái: Tại sao?
Em: Tập dần cho quen, sau này nhỡ yêu nhau cứ cậu-tớ mãi à?
Gái: Anh và tôi nhé?
Em: Anh yêu - em yêu đi!
Gái: Anh...
Em: Đấy, cứ thế phát huy...
Gái: Thôi, ngượng mồm lắm, chả quen ý.
Em: Tập dần khác quen, không thì nhắn tin cứ như vậy, một thời gian sau khác quen.
...
Và rồi, em và gái...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tín Dụng Đen