Tình hình là mai 20/10 rồi, mà sau hôm sinh nhật người yêu cũng chưa có gì đặc sắc. Em xin phép review ngắn gọn, lồng ghép thêm vài chuyện hơi liên quan, không liên quan cũng phải "ép" cho nó liên quan để chương dài ra nhé!
Sau đêm sinh nhật người yêu, thế nào mà hôm sau đi học vẫn muộn như thường lệ. Các thầy cô chắc cũng quen quá rồi nên kệ em ngủ gà ngủ gật trên lớp. Đang thiu thiu thì con bạn ngồi cạnh giật quyển vở kê mặt em... Em giật mình mở mắt, chưa kịp nhìn đã phun châu nhả ngọc:
Em: Mẹ kiếp con dở, rong kinh à?
Bạn em: Lên phòng uống nước trà đi kìa.
Em: Hả? Cái quái gì thế???
Hóa ra đúng lúc em say giấc nồng, ông chú phòng quản lý sinh viên ngồi mãi cái ghế nhân viên quèn không được đổi, chắc sinh ra bệnh hoại tử ass, ngứa ngáy nên đi rình mò bắt lỗi sinh viên. Và thế là em được lên viết bản kiểm điểm với lời hứa muôn thuở "rút kinh nghiệm sâu sắc và không tái phạm. Gia đình em xin chân thành cảm ơn và...éo có hậu tạ đâu nhé!"
Hứa thì cứ hứa thôi, còn phải xem hứa với ai. Lên lớp chưa đầy 5 phút, em lại ngủ tiếp. Đêm hôm trước mệt quá mà, lần này một giấc mơ ảo diệu đã đến với em. Bình thường em toàn mơ ngủ với Phạm Băng Băng, "ấy ấy" Angela Baby, hoặc tệ nhất cũng là doggy với Ngọc Trinh, làm ngựa cho Diễm My 9x cưỡi, hoặc bét nhất cũng là đang được Khả Ngân "bj" cho. Thế éo nào... em lại mơ nắm tay dạo công viên với Lacoste lớp em. VÃI!!!
Bàng hoàng thức giấc như đoạn trên, em lại được một phen hoảng hốt nữa. Lần này là mẹ em nhắn tin kiểu teen code "tối về sớm, chiều 7h bố mẹ ra". Có khi sắp được ăn đòn rồi...
Đoạn này hơi cá nhân, em không gõ nhé.
###
Hôm sau:
Người yêu: Giải thích gì không?
Em: Thích gì là thích gì?
Người yêu: Tối em đi Pháp, nghĩ xem bên đó có cái gì hay hay mà em thích không, chị mua quà về cho.
Em: Túi xách Chanel đi.
Người yêu: Hả?
Em: Màu hồng nhé!
Người yêu: À ừ, ok thôi =)))
Em: Đùa đấy, chị mua gì cũng được, em chỉ thích chị thôi, mọi thứ khác đều vô nghĩa...
Người yêu: Ngoài chị ra, em không cần gì khác à?
Em: Yep.
Người yêu: Đợi chị về đi, có cái này cho em đấy, chị vừa nghĩ ra rồi.
Em: Háo hức thế!
Người yêu: Đợi đi, yên tâm, em không phải thất vọng đâu (kèm theo icon nháy mắt)
***
Tăng thêm chút gay cấn và kích thích nhé các bác???
Chả là, em mẫu ảnh em có kể sơ qua với các bác ấy, dở chứng thèm có một gia đình, và em là đối tượng đầu tiên bị em ấy nhắm đến với mấy đòn gió kiểu mấy anh "sự nghiệp". Cơ mà anh quen chăn rau rồi, không quen làm rau cho em chăn đâu sói ạ.
Mẫu: Tớ gọi cậu là anh nhé?
Em: Gì thế chị?
Mẫu: Tớ muốn gọi như vậy thôi...
Em: Muốn gì nói đi xem nào?
Mẫu: Chuyển qua đây ở với tớ, tớ cơm nước đợi cửa cho, đỡ phải lủi thủi một mình.
Em: Thôi, tối bố mẹ tớ gọi điện thoại bàn nhà hàng xóm kiểm tra đấy.
Mẫu: Thế mấy lần ông đi qua đêm tôi có thấy ai gọi gì đâu?
Em: Đấy là xin phép bố mẹ đàng hoàng là "hôm nay con ngủ với Ngọc Trinh, ngày mai con thông Khắc Tiệp rồi" chứ không gọi à?
Mẫu: Thế xin bố mẹ qua trông người yêu đang ốm đi.
Em: Người yêu nào?
Mẫu: Nói thế vẫn không hiểu à?
Em: ...
***
Còn đây là chuyện với chị PG.
Cũng chả có gì nhiều, một đêm nào đó em và chị đã "phịch" nhau, và ngay hôm sau chị biến mất khỏi cuộc đời em. Đúng là đàn bà, khó hiểu thật!
***
Thêm tí chuyện ở công ty nhé.
Chả là, cũng lại là một hôm nào đó, em có phỏng vấn mấy em chân dài hot girl trường Báo, Ngoại Thương, Ngân Hàng,... nói chung là nhan sắc cũng bình thường, quan trọng là đầu óc có tí não chứ không tóc vàng hoe do "shit" trong đầu bốc ra làm ảnh hưởng đến màu tóc. Đã, cũng như là sẽ tốt nghiệp mấy trường hot nên gọi chung là hot girl cho nó máu.
Tiêu chuẩn của em cũng bình thường thôi. Tính em là rất rạch ròi, làm ra làm, chơi ra chơi, chỗ chơi thì đừng có lôi công việc ra hù nhau, chỗ làm thì đừng có hòng chơi bời gì với em. Quay trở lại tiêu chuẩn tuyển dụng của em nhé, nhân viên văn phòng thì kệ mợ các em xinh hay xấu anh éo quan tâm, nhưng giọng nói thì dễ nghe một chút, và kiến thức rộng rãi một chút để còn tư vấn, chứ đa cấp qua điện thoại nói như cắn vào đít thì lừa được ai? Còn riêng lễ tân và thư ký cho em ấy, éo cần biết ba vòng như nào, nhưng mặt phải xinh, và biết chiều em. OK?
Thế éo nào, có con bé que em training xong tạm thời cho nó học việc ở phòng một con cũng bằng tuổi em thì không hiểu nghe hơi nồi chõ ở đâu, nảy sinh tà dâm, add Facebook rồi inbox:
Nhân viên: Alo.
Em: ?
NV: Anh ABC ạ?
E: Ừ, sao em?
NV: Hi, cảm ơn anh.
E: Cảm ơn?
NV: Vâng.
E: Cảm ơn cái gì mới được chứ?
NV: Vì đã cho em một công việc.
E: Ừ, thế thôi chứ gì?
NV: Anh accept đi.
E: Để làm gì?
NV: Để sau này có điều kiện em sẽ cảm ơn anh.
E: Anh sẽ cảm ơn em nếu em tập trung công việc. OK?
NV: Ò, sếp chả tâm lý gì cả.
E: Em đang trong thời gian thử việc, nếu sau một tháng trưởng nhóm của em không chấm em đạt thì anh cũng không cứu được đâu, thế nên em hãy làm việc và cố gắng đi. Okay?
NV: Vâng, thế em làm đây.
E: Ừ, anh xin cảm ơn.
Tóm lại là em nó cũng xinh, mặt hơi lấm tấm tí cơ mà không cần tắt đèn vẫn chào cờ được, cơ mà thôi, phá giới nhanh quá anh em nó lại bất bình.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tháng 7 và nhà hàng xóm...