Năm phút sau mình bước ra thì thấy một cốc sữa nóng đã được đặt sẵn trên bàn, chị đang ngồi bóc quýt. Thấy mình, chị liền hỏi ngay:
- Trong người đỡ hơn chưa em!
- Ừ, em đỡ nhiều rồi! – Mình ngồi xuống.
- Nè, uống cốc sữa đi, chị có mua ít trái cây nữa, ăn cho mau lành bệnh!
Không phụ lòng chị, mình nhanh chóng uống hết cốc sữa và ăn vài miếng quýt cho ấm bụng. Xong xuôi, mình nhìn chị:
- Bộ chị tính hôm nay ở đây thật à?
- … Ừ, chị lo cho T! – Chị nhìn mình đáp.
- Nhưng mà em lo cho chị! – Mình nhướng mày.
- Chị sao cơ? – Chị ngạc nhiên.
- Trời ạ… chị nghĩ cái gì thế… nhỡ như em… haizz… thôi bỏ đi! – Mình phân bua.
- Chị hiểu T mà… T sẽ không làm như thế! – Chị cười mỉm chi.
- Chị à… đừng tin lời bọn con trai, em cũng vậy thôi! – Mình đưa tay vuốt mặt.
- …! – Chị nhìn mình có vẻ buồn buồn.
- Haizz… rồi rồi… ok!
Vậy là mình bắt đầu đánh cược với bản thân, thử thách một đêm bắt đầu…
Chị nằm phía trong, mình nằm mép bên ngoài, ở giữa chừa cho con ma nào thích vào nằm thì nằm. Không ai nhìn ai cả, mình và chị đều ngoảnh mặt sang hai phía. Nằm được một lúc thì nghe tiếng chị thở đều, chắc chị ngủ rồi… mình nằm mà lòng thao thao bất tuyệt, không tài nào ngủ được. Động đậy thì lại sợ chị thức, thế là thành ra mình nằm co ro như con tôm luộc, đang ngứa ngáy thì tiếng chị thì thầm vang lên:
- T ngủ chưa?
- … Chưa! – Mình nhẹ giọng đáp.
- Sao chưa ngủ nữa? – Tiếng chị bên kia "chiến tuyến".
- Em không ngủ được, chắc lạ giường khó ngủ!
- … Vậy… nói chuyện chút nhé!
- Ừ!
- T có thể… kể cho chị về cô bé ấy được không?
…
P/s: Ờ thì thế này, vì đây là chuyện giữa mình và chị, cho nên mình chỉ kể những phần có liên quan đến chị và mình thôi. Đấy, còn phần kia mình định bỏ qua… mà nếu như thế thì không biết có ổn không, vì mạch truyện sẽ bị cắt đi một phần. Cho nên mình muốn hỏi ý kiến mọi người, có nên kể ra luôn phần không liên quan này hay là bỏ qua luôn…
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Vạn Cổ Tối Cường Tông (Dịch)