Logo
Trang chủ
Chương 22

Chương 22

Đọc to

Mẹ mình dặn thế không thừa, nhiều con nợ chỉ chăm chăm chủ nợ có chuyện là bùng, là trốn hoặc bọn có thù oán, nợ nần giang hồ hay nghe ngóng, nhân cơ hội này là lên cơ quan điều tra tố giác. Đã xác định dấn thân vào đây, lấy gì đảm bảo là tay chưa từng nhúng máu. Nghe đâu, ông Năm Cam, idol của mẹ mình, ngày xưa cũng chỉ chết vì việc đàn em đòi nợ quá tay một con đàn bà.
- Sáng sớm mai con sẽ qua bảo thằng chuyên làm giấy tờ xe nhà mình, làm tạm cho một cái chứng minh nhân dân, rồi nhờ người ra làm lại cái sim. Mẹ yên tâm, nhà con ít nhắn tin, trong máy kia cùng lắm chỉ có mấy tin nhắn lô đề vớ vẩn thôi.
- Thằng Kiên tao bảo.
- Dạ.
- Mấy năm nay, tao không để mày dính tay vào việc của nhà. Bố mày trước lúc nhắm mắt, cũng không muốn số mày vất vả như chúng tao. Nhưng giờ mày nhìn rồi đấy, nhà chỉ còn mình mày là đàn ông, hơn nữa có vẻ mày thích làm hơn là đi học. Giờ việc nhà, không cho mày cáng đáng mà đã nhờ người ngoài, sợ mày lại tủi. Toàn bộ sổ sách giấy tờ, nằm cả trong két kia. Giờ tao hỏi mày, nếu mày thật sự muốn làm, tao cũng không cấm nữa. Mày cứ nghĩ cho kĩ đi.
- Tạm thời việc của nhà, mẹ cứ để con phụ. Sau này anh Bình về rồi sẽ tính sau. Con cũng không muốn lúc rối ren thế này, mà đã phiền người ngoài trong khi con chẳng làm được gì cả.
- Tùy chúng mày. – Mẹ thở dài – Cái Linh tí vào mở két rồi, chị em mày hướng dẫn sổ sách giấy tờ cho nhau. Tao mệt rồi. Mai 7h tất cả phải dậy hết. Tao muốn qua nhà chú B trước khi chú ấy đi làm.
- Vâng.

Đợi mẹ đi khuất, chị mới khẽ hỏi mình:
- Cái khóa xe anh Dũng...
- Em vất đi rồi, sáng nay chị Hằng cũng hỏi như chị, chị ơi, em sợ là nhà anh Dũng có vấn đề gì giấu mọi người hoặc ít nhất giấu chị em mình.
- Em có nhớ là ném đi đâu không?
- Nhớ, chắc chắn không ai nhặt mất đâu.
- Sáng mai mang về cho chị, chị không dám nói với mẹ. Chị sợ là, bar mình dính vào...
- Thôi không phải nói nữa, em hiểu, em sẽ hết sức cẩn thận. Chị ngủ đi, mai làm lại cái CMT rồi tính tiếp, việc ở hai hàng cầm đồ, em với nhân viên sẽ cố.
- Nhà chỉ còn mỗi mình em... – Chị mình lại nấc.
- Vâng, em biết, thôi em ngủ đây ạ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Hồi ức của một linh hồn
Quay lại truyện Chạy Án
BÌNH LUẬN