Logo
Trang chủ
Chương 66

Chương 66

Đọc to

"Từ khi em lăn lộn ngoài đời đến giờ, chỉ biết có bỏ tiền ra cung phụng chiều chuộng bọn công an, chứ chưa bao giờ điều được công an đi như múa rối thế này. Cái này em thua chị. Thua thật chứ không phải nịnh. Có chén rượu ở đây là phải cung kính chúc chị một cốc!" Mỗi câu lão răng vàng nói, đều có chút mùi nịnh bợ dù mình biết lão chẳng có lý do gì phải nịnh mẹ cả, đấy là những lời thật tâm lão, cái thói quen nói khách sáo và văn vẻ của người bao nhiêu năm sương gió bên ngoài đời, nói đúng ra là của dân giang hồ chắc ăn sâu vào máu lão rồi. Nhưng thật sự lão răng vàng mà không phải chỗ chị em thân tình của mẹ, thì rõ ràng trông lão giống một tên nịnh thần bên Từ Hy Thái Hậu hơn.

"Không." Mẹ vẫn nói bằng cái giọng đanh lạnh như mỗi khi có ai khen quá đà, "Chú không ở đây nên chú không hiểu. Cũng chỉ là cách làm nó khác nhau thôi, mình cầm đồng tiền khi mình ném một tập ra rồi bảo chúng nó là tiền đây, đi mà lo liệu cho tao, cũng xong việc, mà chú nói là 'thôi các anh xem cố gắng giúp em, của ít lòng nhiều' cũng là xong. Những việc nhà mình dưới đấy, từ buôn bán, làm than, mở sòng cho tới cửu vạn... đều là việc lớn, không thể làm liều như chị được. Mà nói thực ra, mình nghĩ là mình điều được chúng nó đi triệt bọn con Hằng, nghĩ là vậy nhưng biết đâu một thằng cấp cao hơn lại đang ngồi nhìn mà bảo tao đang đưa dao cho bọn xã hội đen chúng nó tự đâm chém thanh trừng lẫn nhau mà chẳng mất tí công nào. Xét cho cùng, chẳng có ai hoàn toàn là con rối của ai, mình cuối cùng vẫn chỉ là con rối của một thằng nào khác ngoài kia thôi."

"Vòng vòng vèo vèo, đầu óc em ngu si, cuối cùng là em cũng chẳng hiểu cái gì hết. Ngày mai là đưa cháu vào Hỏa Lò, có lẽ em phải đi thăm nuôi bọn đàn em trong đấy một chuyến, phải lưu ý cho cháu nó."

"Tốt nhất chú không nên lộ mặt ra ngoài thời gian này, nếu có ai ngờ ngợ không tốt cho cả chị và chú. Việc của chú là việc lớn, những việc cỏn con thế này cứ để ông Hồ ông ấy lo giúp."

"Được rồi, trong đấy có lẽ cũng chỉ cần vài cuộc điện thoại là xong, em cố gắng cũng thu xếp tuần này về Quảng Ninh, lại thèm ăn chả mực mất rồi."

Nói rồi hai ông bà lại vỗ vai nhau cười ha hả...

12h30... Ông chú đã lăn quay ra ngủ ngáy vang nhà từ lâu, mình và chị thấy mẹ vẫn ngồi ngoài phòng khách đọc báo nên ý tứ chưa dám đi ngủ, dù đã bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài. Con chị ngồi thẫn thờ suy nghĩ, chắc nhẩm tính về việc ngày mai đưa anh vào Hỏa Lò, còn mình ngồi lắp ghép câu chuyện. Từ việc chọn thời điểm và nắm bắt tâm lý của mọi người để ra tay và rút đi sao cho hiệu quả và êm thấm nhất.

"Mai Kiên lái xe đưa chú về."

"Thế mai ai đưa mẹ với chị đi..." Mình liều lĩnh cãi lời mẹ.

"Cứ đưa chú về đã, chú ở đây cũng lâu rồi. Sợ có người nhòm ngó, mà nhà chú cũng neo người, việc dưới đấy không ai lo. Người ta nhiệt tình với mình mình cũng phải nghĩ cho người ta nữa. Trên này chưa chết hết người đâu, ngày mai khắc sẽ có người đưa tao đi. Con Linh đi ngủ sớm đi, mai đưa mẹ sang nhà chú B bàn chuyện. Có tin ở ngoài kia về rồi. Mày yên tâm về cái quán bar, chúng nó nhẹ tay hơn tao nghĩ."

Hóa ra mẹ ngồi đợi đến lúc này là để đợi tin từ các đồng chí công an báo về, mình định hậm hực ý kiến thêm về việc ngày mai bị bắt đi thì chị lôi xềnh xệch lên nhà ấn vào phòng tống cổ đi ngủ. Mình ấm ức một chút nhưng đành chịu, dù sao thì nhân vật chính ở đây vẫn là mẹ, mình chỉ là đứa lái xe thế thôi.

Sáng sớm hôm sau phải khó khăn lắm mới đủn được lão răng vàng lên xe, lão ấy giở đủ cách để ở lại, thậm chí còn nói dỗi là xong việc rồi nên tìm cách tống cổ lão đi, ăn cháo đá bát. Mẹ chỉ biết cười trừ, biết là lão nói vậy nhưng lòng chắc không để bụng gì. Hai chú cháu phóng về Quảng Ninh hết nửa ngày, mình vào nhà lão lăn ra ngủ như lợn chẳng biết trời đất gì nữa, thôi coi như là tự thưởng cho mình một chuyến nghỉ mát vậy, thiếu mẹ 1 ngày là đại loạn thiếu mình 1 ngày chắc chả ai chết.

Trong lúc ấy, ở nhà chú B, mẹ mình và chị vẫn bộn bề với công việc ở nhà...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: MÙA HOA NỞ NĂM ẤY
Quay lại truyện Chạy Án
BÌNH LUẬN