- Cháu tên Kiên nhà ở phố X, con bố A, mẹ B con nuôi bố C mẹ D (đấy là tên bố mẹ nuôi của mình, cũng khá khét tiếng ở đất HN), tội chống người thi hành công vụ.
- Giờ muốn chống không?
- Dạ cháu không.
- Thế chào buồng đi.
Dứt câu khoảng chục thằng lao vào đấm đá mình túi bụi, mình chỉ dám cắn răng chịu đau không dám hét một tiếng, không dám giãy, chỉ che mặt, chỗ nhạy cảm nhất dễ bị quản giáo hỏi. Đến đoạn này thì giật mình tỉnh giấc, mồ hôi lạnh ướt hết sống lưng. Run, sợ, cảm giác đau đi từ giấc mơ ra ngoài đời thực luôn, buốt buốt. Rút điện thoại, 4h chiều, không biết làm gì, tự nhiên gọi điện cho con bạn làm trên công an thành phố.
- Mày ơi, tao sợ.
- Cái gì thế? Tao nghe nhầm không đấy? - Tiếng cô bé nói xen lẫn âm thanh chọp chẹp, chắc lại trốn nhiệm sở đi ăn.
- Tao sợ đi tù.
- Mày đùa tao à? Sao mà đi tù? Mày hồi trước vẫn tí tởn khoe là mong đi tù lấy tí số má ra ngoài dễ làm ăn cơ mà?
- Tao đang nói nghiêm túc đấy, sợ lắm, Tao vừa mơ đi tù, mồ hôi lạnh đầm đìa rồi đây này. Mày làm ơn đừng ăn nữa, nghe tao nói được không, tao sợ lắm.
- Thôi được rồi, nói tao nghe, chưa bao giờ thấy mày thế này cả? Có chuyện gì thế? Mơ thì làm sao mà khiến mày sợ được. Tao nghe đây.
Mình kể một hơi dài dằng dặc tất cả cho nó nghe, chỉ thấy nó gật gù, ừ, vâng. Sau khi kể xong, nó mới nói
- Mẹ mày nói đúng đấy, mấy năm gần đây số vụ chống người thi hành công vụ tăng, cấp trên chỉ đạo làm căng và chặt, chắc chắn không có án treo đâu.
- Tao sợ.
- Mày làm sao phải sợ, mày có làm gì đâu? Theo mày kể thì mày cũng chỉ đứng đấy thôi mà, tội của mày là không mang giấy tờ chỉ bị phạt hành chính thôi, tuy nhiên nếu mày nói dối tao, thì tao không dám chắc, chống người thi hành công vụ không phải chỉ có đánh không thôi đâu, chửi, không cho khám xe, đẩy, chạm tay vào người chúng nó, nhổ nước bọt... Đại khái là bất cứ hành vi nào thể hiện thái độ quá mức đều là chống cả.
- Tao lúc ấy thật sự chỉ đứng xem, không làm gì hết, sợ són mẹ nó ra quần ý.
- Thế thì không lo, hơn nữa tao thấy nhà mày có cơ mà, mẹ mày không nỡ nhìn mày chết đâu, các chú các bác nhà mày đã về vườn hết đâu, mấy lần tao thấy mẹ với chú mày đánh xe lên đón các sếp tao đi. Có vẻ quan hệ tốt.
- Biết thế, nhưng vẫn sợ.
Đang ngồi nói chuyện thì tiếng cửa cuốn kèn kẹt cuộn lên. Mình nói vội vào máy "mẹ tao về" rồi cúp rụp một cái. Từng ô cửa lách cách hé ra, qua những ô thoáng nhỏ li ti đấy, mình nhìn ra: Mẹ về thật. Lại run run.