Logo
Trang chủ
Chương 17

Chương 17

Đọc to

Sau chầu cà phê cà pháo, ăn sáng no nê với bún riêu cua, em và ba thằng kia quyết định qua nhà thằng Q để hỏi ông nội thằng D. Nhà thằng Q không to bằng nhà chính của thằng D, nhưng cũng lớn hơn cái nhà phụ sau vườn của nó. Nhà thằng Q cũng chẳng khá giả gì, vẫn làm nghề nông như nhà thằng D, nhưng đất đai thì ít hơn. Được cái, nhà thằng D khá hòa thuận, không có chuyện anh chị em giành giựt nhau. Vừa vào nhà, tụi em thấy chú thím đang lúi húi làm gì đó.

- Trưa nay mấy đứa ở lại ăn cơm với chú nha - Chú V, ba thằng Q, mời tụi em.

- Dạ. - Em đáp, miệng cười tươi như hoa.

- Nhà chú rau cháo đạm bạc, tụi cháu ăn tự nhiên nha. - Chú V cười xòa.

- Dạ tụi con dễ nuôi lắm chú. Nhà chú ăn gì tụi con ăn đó à. - Em trả lời.

Sau màn chào hỏi, bốn thằng vào thăm ông nội thằng D. Ông năm nay đã ngoài bảy mươi, sức yếu nhưng vẫn còn tỉnh táo. Hỏi thăm sức khỏe ông một hồi, bốn thằng cũng phải vào đề. Vấn đề đầu tiên cần khai thác là đứa bé bí ẩn tên P kia. (Không biết có ai thắc mắc không, vì một số chỗ lại hỏi là con gái hay con trai. Vâng, chữ P viết tắt kia là Phi. Nó có thể dùng cho cả con trai lẫn con gái).

- Trong dòng họ mình có ai tên P mà là con gái không vậy nội? - Thằng D hỏi.

Ánh mắt ông nội thoáng bàng hoàng, ông nhìn cả bốn đứa. Xoa xoa bàn tay, ông thở dài rồi ngước nhìn lên trần nhà, rồi lại nhìn tụi em. Cuối cùng, ông cũng lên tiếng:

- Tại sao bốn đứa lại hỏi như vậy?

- Dạ, tại con nghe người ta nói nhà mình lúc trước có người con gái tên P mà con không biết nên hỏi nội.

- Đứa nào nói vậy? - Ông nội ngạc nhiên nhìn thằng D.

- Dạ thì mấy bà già hàng xóm. Mà nhà mình có phải vậy không nội? - Thằng D hỏi, cố gắng moi thêm thông tin.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Linh Kiếm Tôn
Quay lại truyện Chuyến đi kinh hoàng
BÌNH LUẬN