Logo
Trang chủ
Chương 2

Chương 2

Đọc to

Người đàn bà: "Ông ơi! ông giúp mẹ con con với, không con không thể sống nổi nữa ông ạ"

Kị vẫn dáng vẻ điềm tĩnh và nhấp ụm chè và đằng hắng chậm dãi nói: "Thế con cô bị vong hành đúng không, nghe vẻ cũng bị bắt được 2 hôm rồi qua nhiều cửa không được mới dẫn đến tôi"

Người đàn bà với gương mặt khắc khổ nói: "Con xin ông, con biết ông là người cõi trên mong ông giúp con bé nhà con, nó có tư mệnh gì thì con với nhà con làm sao sống nổi"

Kị chậm dãi nói: "Cái Anh đâu đưa mẹ con nó lên điện thắp nến lên đợi tao thay y phục"

Với dáng người thoan thoát bác tôi dẫn bà ta với 3 người đàn ông khênh khệ nệ người con gái lên điện và kêu: "Mọi người ngồi xuống im lặng và cấm nói linh tinh đợi cụ xuống làm lễ nhé"

Người đàn bà gật đầu và quay ra sau nhìn về phía con gái bà thì thấy cô ta nước dãi chảy ra từ khóe miệng kèm theo một ít máu rỉ ra 2 con ngươi trắng dã không thấy nhãn đen tâm mắt đâu cả mặt thì trắng bệch kèm theo nụ cười vô hồn

Kị vừa nói dứt lời thì có 1 tiếng Á.................................................

Miêu Tinh trong hình hài cô gái nói: "Ông im đi, ông biết làm cái nghề thầy cúng chuyên nhúng tay vào chuyện cõi Âm rồi về sau đến đời con cháu ông cũng phải gánh nghiệp mà thôi, khôn hồn thì ngậm mồm vào và biến ra khỏi cuộc báo thù này của ta!"

Vừa nói vừa nhổm dậy định chồm lên bóp cổ kị thì như có một nguồn lực vô hình nào đó đì Miêu Tinh xuống và như kiểu ấn đầu nó đến nỗi đập đầu xuống sàn, không biết do đau hay do tức mà nó rít lên từng tiếng và nó dùng cả 10 ngón tay cào mạnh xuống sàn nhà nghe ken két đến nỗi bật móng chảy máu. Nói về phần bà mẹ và mấy người kia chứng kiến cảnh tượng đó sợ đến nỗi mà không còn 1 từ gì để diễn tả ngoài câu Hồn Phách Bay Mất,

Bà mẹ với dáng người thon nhỏ khuôn mặt khắc khổ đôi mắt từ bao giờ đã đỏ hoe 2 hàng lệ tuôn rơi trước cảnh tượng con gái mình bị Linh Miêu 5 lần 7 lượt đòi giết đã cất lời

Bà Mẹ: "Tôi xin cô cô, tôi biết kiếp trước con tôi đã làm điều không phải có lỗi với cô nhưng mong cô mở lòng từ bi mà tha cho nó dẫu sao thù là thù kiếp trước, còn kiếp này nó đã là con của tôi mà tôi với ông nhà có mỗi một mụn con là nó để an ủi tuổi già nỡ lòng nào cô lại bắt nó thì khác nào cô giết luôn cả nhà chúng tôi!!!"

Miêu Tinh: "Mày im mồm cho tao. Mày có biết nó đã làm tan vỡ bao nhiêu là mơ ước mộng đẹp lẫn danh dự của tao không, tao thân là con của 1 chánh tổng mà đã trót gửi gấm tấm thân cho nó mà cứ ngỡ 2 người sẽ trốn đi đến 1 nơi rồi sinh con đẻ cái nào ngờ tên khốn nạn không những đã phụ tình ta mà lại còn can tâm giết taaaaaaaaaaaaa!. Người ta nói hết tình thì phải còn nghĩa mà hắn bạc như vôi!"

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Vĩnh Hằng Quốc Độ (Dịch)
Quay lại truyện Chuyện nhà ngoại tôi
BÌNH LUẬN