Logo
Trang chủ
Chương 33

Chương 33

Đọc to

Rồi lại lăn ra mê man ngủ. Giờ này còn anh hai, nhưng nghe câu đó xong, mình tỉnh người hẳn, cố lau xong cho bé, mình đặt lên giường đắp mền rồi ngồi rít thuốc. Xâu chuỗi lại tất cả những sự kiện từ chiều tới giờ, không lẽ bé đi thật. Những câu hỏi cứ quay vòng trong đầu, bé đi đâu, tại sao bé đi, đi bao lâu?
Nhìn bé ngủ, mặt dễ thương lắm, giờ này mình có thể làm cái việc mà bất cứ thằng đàn ông nào cũng muốn làm. Nhưng ngày đó, yêu thương trong mình ít có chỗ cho 2 chữ tình dục, ai nói mình chém gió mình chịu, sự thật đêm đó mình không đụng đến bé.
Rồi mình cũng mệt quá, mình gục ngủ luôn lúc nào không hay, sáng tỉnh ra thì không thấy bé, giật mình chạy đi tìm, rồi alo cho bé, bé không bắt máy, mình càng lo hơn. Rồi điện thoại có tin nhắn, tin của bé:
- Anh về đi, em về rồi!
- Ừ thì thôi mình về...
Rồi 2-3 ngày sau, điện thoại bé đều không bắt máy, nhưng nhắn tin thì trả lời, hỏi sao không call nói chuyện được thì bé nói đau họng.
Rồi cái buổi sáng hôm ấy, Đại ca B kêu mình xuống nhà uống cafe. Mình xuống thì ảnh đưa cho cái hộp nói của bé T đưa. Mở ra có 1 cuốn nhật ký, 1 lá thư, 1 cái sim điện thoại. Rồi anh B nói bé đi rồi, đi ra Hà Nội sống, ba của bé chuyển công tác ra Hà Nội, cả nhà đi theo.
Buồn, hụt hẩng, đau, xót và thương nhớ bé rất nhiều. Anh B còn nói nhiều nữa nhưng lúc đó tai mình ù đi, không nghe được gì nữa.
Mình đứng lên chạy về nhà như người không hồn, trong đầu lúc đó chỉ toàn hình ảnh của bé. Về nhà mình lao ngay lên lầu, vào phòng đóng cửa lại, mở cái hộp của bé ra ngay. Cuốn sổ nhật ký là bé ghi từ ngày bé gọi mình là anh 2. Bé ghi nhiều lắm, ngày nào cũng ghi, toàn về mình và bé. Nội dung thế nào thì mình xin không viết ra đây, đó là kỷ niệm đẹp của mình và bé, xin giữ cho riêng mình. (Cuốn nhật ký đó, hiện giờ mình còn giữ đây, cất kỹ lắm ngay cả vợ mình còn không biết, bây giờ vợ con rồi, lâu lâu cũng lén đem ra xem lại, xem mà vừa cười, nước mắt vừa rơi)
Còn lá thư thì dài lắm, 3 tờ giấy đôi tập học trò. Đại loại là bé không muốn xa mình, rồi nhiều lắm, kêu mình hiểu và thông cảm cho bé, nếu có duyên có phận sẽ gặp lại nhau. Nói thật là hôm đó, vừa đọc mình vừa khóc, khóc rất nhiều, kiểu như khóc không thành tiếng, đau lắm.
Còn cái sim thì trong thư bé nói, đó là bé mua cho mình 1 số riêng, chỉ 1 mình bé biết và dặn mình cũng không cho ai số đó, để bé liên lạc riêng với mình thôi. Sau đó mình xuống nhà xin mẹ được mấy trăm, đi vay mượn thêm để mua cái alo chỉ dành gắn cái sim đó.
Vậy mà suốt hơn 3 tháng, không 1 cuộc gọi, không 1 tin nhắn nào mình nhận được. Thời gian đầu mình buồn lắm, sau đó anh em biết chuyện cũng khuyên nhủ rồi dẫn đi chơi, dần dần mình cũng lấy lại được thăng bằng, nhưng vẫn còn nhớ bé nhớ nhiều lắm.
Thế mà đến lúc tưởng chừng như quên được bé, thì... Đang nằm ở nhà coi phim, thì có tiếng chuông điện thoại reo, mình cứ tưởng của ai vì chuông lạ hoắc, nhưng đang nằm trong phòng mình mà, có mình mình à, quay về hướng tiếng chuông thì cái máy điện thoại từ lúc mua tới giờ chỉ biết cắm sạc, chưa 1 lần gọi, chưa 1 lần nhắn tin đang đổ liên tục.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Hung Mãnh Nông Phu
Quay lại truyện Chuyện quận 4
BÌNH LUẬN