Logo
Trang chủ
Chương 11

Chương 11

Đọc to

Tầm 9h thì toàn Đại đội được triệu tập khẩn cấp để nhắc nhở về nội quy vào ban đêm, kiểm tra tác phong và thông báo giờ giấc sáng mai nhé.

Cơ mà hình như trong lúc tôi đi thì cái bọn bè lũ tay sai có vẻ thân thiết hơn với lũ con gái ấy. Bây giờ còn được xin ké cả nước nữa cơ chứ, mặc dù thái độ có vẻ bị làm phiền nhưng mà nói chung cũng có tiến triển tốt hơn là chuyện tình của tôi.

Hey! Nhắc lại chuyện cũ thì cứ như tự đấm vào ngực ấy… thế là lặng lẽ mà về phòng mà nghe truyện ma Nguyễn Ngọc Ngạn của thằng Tùng thay vì lang thang đi dạo để trải lòng dưới màn đêm thanh tĩnh. (Sau tập trung thì bọn em được quyền chơi 30p trước khi đi ngủ nhé…. Mà thằng Tùng phòng em có đem cặp loa lớn để quẩy, sau này có lúc xém bị lão Thầy Tiến đạp bể cơ mà khóc lóc van xin mãi mới được tha cho).

Đúng 9h30 thì còi ren inh ỏi, báo hiệu tất cả dừng lại mọi hoạt động và đi ngủ. Phòng em cũng bị nhắc nhở tắt truyện ma vài lần thì cũng đâm chán nản trước sự nghiêm khắc của mấy anh tập sự nên thất thểu mà đi ngủ.

Ai trải qua thời sinh viên thì cũng biết đêm dài thế nào… Hầu hết tụi trong phòng có ngủ được đâu, vắng đi chiếc máy tính, game các loại thì cũng giống như vắng đi nửa cuộc đời của tụi nó vậy. Thế là cả bọn thao thức trằn trọc trong im lặng.

Đếch hiểu sao tự dưng giữa đêm khuya thanh vắng thì nghe một tiếng “Ít” lí nhí kéo dài được 3s rồi tắt. Thế là cả phòng nháo cả lên, tất cả ánh mắt đổ dồn vào chỗ phát ra tiếng kêu lạ.

Đờ mờ! Thì ra là thằng khốn Giang xì hơi. Tởm đến nỗi tôi thề là tôi sẵn sàng phi qua cho nó một quả nhé.

Định mệnh nhà nó, đếu hiểu sao chiều nay nó ăn cơm như một cái máy nổ cơ mà đến lúc ngủ rồi lại còn đính chính lại là ĂN QUÁ “Ít”. Hại bọn tôi phải bịt mồm bịt mũi mà núp vào 1 góc.

Tức thì tức chứ cũng buồn cười bỏ mẹ ra được… Thú thật thì cũng nghe bảo là trong cơm có trộn với thuốc chống đau bụng Béc-bơ-rin gì đấy nên bọn tôi cũng sẵn sàng tha thứ cho nó. Có điều phải biết lựa chỗ mà xì hơi cho hợp lý kẻo anh em bị ngộ độc mà tội lỗi. Chết hay bệnh tật thì nhà nó có nuôi nổi 9 đứa à.

Xôn xao một lúc thì cũng quyết định đi ngủ cho lành lặn thôi chứ người ta nhắc mãi thì có nước mà bị phạt nữa thì khốn nạn cái thân.

Zzz…Zzz

Ngày thứ 2:

Đúng 4h30 sáng thì bọn tôi được báo thức của thằng Hải dựng đầu dậy. Cái phòng vệ sinh có 2 mét vuông bị chúng nó giành giật: thằng đánh răng, thằng đi tiểu, thằng gội đầu… Cho đến lúc thằng khốn Giang lí nhí xin phép bọn tôi cho nó đi NẶNG thì bọn tôi thoát gấp luôn.

Đừng hỏi cái độ bí hơi của nó nữa nhé, thề với mấy thím là đếu khác gì mùi chuột cống chết trong nhà vệ sinh nữa… mà lại còn phát ra mấy tiếng nổi da gà vãi đái. (Mấy thím tự hình dung nhé, em next đoạn này đây, nghĩ lại mà thấy ghê v l).

Đến lúc nó đi ra rồi thì vẫn còn mùi nồng nặc lắm cho nên bọn tôi cũng chả dám tiếp tục công việc vệ sinh của mình. Thế là thằng Tấn nhanh nhảu nảy ra sáng kiến cầm ngay bình xịt khử mùi X-Men Boss gì đấy xông pha bay vào toilet mà xịt lấy xịt để.

Ôi thôi! Nghĩ thì thấy hợp lý đấy nhưng mà hai cái mùi ấy trộn với nhau thì buồn nôn vãi luôn các thím à. Cả bọn nhất quyết là dẹp, thà để cái mồm chưa đánh răng còn hơn là nghe cái mùi bệnh hoạn ấy.

5h đúng thì có tiếng còi của lão Thầy thúc đục bọn tôi xuống tập thể dục.

Cũng dễ dàng như ăn bánh ấy nhưng mà khổ cái là mặt đứa nào cũng đù cả lên vì cái chuỗi ngày cày game khuya ngủ dậy muộn vẫn còn lập trình trong cơ chế làm việc của cơ thể. Khổ thân lắm mấy thím ơi.

Sáng nay dậy sớm thì thấy được lũ mặt mộc của mấy con bánh bèo, cũng không khác khi trang điểm là bao nhiêu, chỉ có điều là nhợt nhạt hơn một chút mà thôi. Trang P14 thì cũng nhìn thấy tôi rồi chào hỏi nhiệt tình lắm nên cả bọn nó cũng đâm ra cay cú tôi. Rõ là lũ sống tệ quá mức mà, người ta chào tôi chứ tôi có cố tình chọc tức chúng nó à.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Em đã bỏ nghề làm nông nghiệp như thế đó
Quay lại truyện Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN