Logo
Trang chủ
Chương 27

Chương 27

Đọc to

Quay đầu nhìn Trang bước đi mà tôi cũng chẳng biết làm sao nữa. Vì thật sự giữa tôi và Sương tiểu thư chẳng có mối quan hệ gì với nhau cả, chỉ là ngẫu nhiên giúp đỡ nên đối với tôi việc giải thích chỉ gán thêm tội cho mình mà thôi. Tôi nghĩ có lẽ đợi sự việc lắng xuống rồi sẽ nhờ con Yến nói nhẹ vài câu là ổn.

Còn Sương tiểu thư thì sau khi nhìn bóng Trang và Yến đã đi mất rồi mới quay lại đánh con mắt ngẩn ngơ nhìn về phía tôi với vẻ khó hiểu.

Ừ thì nàng là trẻ con mà, nên điều không hiểu ấy mới khiến nàng cực kì tỏ ra tò mò, muốn tìm hiểu cho bằng được. Nhưng hiện tại thì tôi cũng chẳng có tâm trạng nào để quan tâm đến thái độ của nàng cả. Cho nên tôi thở dài ngao ngán một hơi rồi cũng lững thửng bước đi mặc cho Sương tiểu thư í ới ở phía sau.

Cả một đoạn đường dài thì tôi chỉ im lặng mà cố gắng ôm bình nước đi thật nhanh để hoàn thành cái công việc này, còn nàng thì vẫn làm cái bộ mặt hờn dỗi đáng yêu lẽo đẽo theo phía sau. Nàng ra sức cố gắng vừa đi vừa dẫm chân thật mạnh để tôi có thể biết rằng nàng đang tức giận… Nhưng hơi đâu mà tôi để ý ba cái trò trẻ con buồn cười ấy chứ.

Đến căn tin thì tôi đặt vội cái bình rỗng xuống đất rồi theo chị bán hàng vào kho đổi bình, còn Sương tiểu thư thì ở lại thanh toán tiền với bà chủ. Haha tôi nhìn lại thì không biết động lực nào có thể giúp nàng giữ cái mặt phụng phịu tức giận ấy lâu như vậy, đến nỗi khi tôi bước ra thì bà chủ quán cười cười mà trêu rằng:

– Có người yêu xinh đẹp và đáng yêu như vậy sao lại làm cô nàng giận dỗi thế kia vậy.

Nghe xong mà thiếu điều tôi thả bình nước luôn, còn Sương tiểu thư thì không để ý đến ý nghĩa lắm nhưng được thêm một người ủng hộ nên nàng ra sức mà kể lể xấu xa về tôi một cách hư cấu khiến bà chủ căn tin thay đổi cách nhìn một cách nhanh chóng.

Đếch hiểu ngày hôm nay tôi ăn cái *shit* gì vào mồm mà dính vào cái bình dấm chua đầy rắc rối này như vậy, để bây giờ bản thân lại rơi vào cái tình huống cười cũng không được mà khóc cũng chẳng ai thương cả.

Cơ mà giải thích thì bà cũng chẳng có tin, cơ bản vì nàng đáng yêu quá mức quy định còn cái khí chất bên ngoài của tôi thì giống một người thô lỗ, cục cằn hơn là một người vui vẻ và lịch sự. Thế nên người bất lợi là tôi, phải đành đi đến kéo nàng ra một góc riêng mà tỏ vẻ cung kính và năn nỉ các kiểu nhằm chấm dứt ngay hiểu lầm xung đột.

Lúc đầu thì Sương tiểu thư một mực có chết cũng không chịu nhưng việc tôi hạ mình nhún nhường hết cỡ thì nàng cũng phấn khởi đồng ý với 3 điều kiện được đưa ra.

Thứ 1: Mua cho nàng 2 cây kem ngay lập tức

Thứ 2: Từ nay không được làm nàng tức giận, phải nuông chiều (việc này nghe có vẻ quá đáng nhưng có lẽ lúc đó tôi cũng dại gái nên cũng xề xòa cho qua)

Thứ 3: Sau này nếu nghĩ ra thì tính tiếp (định mệnh, làm màu mè giống mấy phim cổ trang Tung của vãi)

Cuối cùng thì nàng cũng có được hai cây kem như nàng mong muốn khiến nàng vui mừng nhảy nhót lung tung cả lên, còn bà chủ ở căn tin cũng cười cười nhắc nhở tôi lần sau không nên để người yêu xinh đẹp giận dỗi như thế làm tôi cũng đâm chột dạ cười trừ.

Trên đường đi về thì cái cảnh tôi lạnh lùng đi trước còn nàng phụng phịu lẽo đẽo theo sau lúc nãy đã thay đổi bằng việc nàng cùng hai cây kem vui vẻ với nhau mà bỏ tôi lê lết từng bước với cái thùng nước 20l nặng nề.

Cơ mà điều làm tôi thấy lạ là cái cách cư xử của Sương cũng không phải thuộc dạng tiểu thư chảnh choẹ lắm tiền đòi hỏi một cách đáng ghét lắm, mà đơn giản chỉ đôi lúc muốn nhõng nhẽo để được cưng chiều, được quan tâm vậy thôi.

Tôi nhận ra điều ấy từ lúc tự tay chọn cho nàng hai cây merino có phủ lớp cốm socola nhưng nàng cứ khăng khăng là không thèm mà phải lấy cho bằng được loại rẻ nhất 2k/1 cây rồi cau có nói với tôi rằng: “Nó vừa rẻ mà lại vừa ngon chẳng kém là bao, sao phải tốn tiền thế!”. Thế nên tôi không còn cảm thấy chán ghét nữa mà trái lại còn thấy nàng có một sự thú vị khó hiểu.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Đợi em đến tháng 13
Quay lại truyện Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN