——————————
Lúc đó bà cô cau có nhìn tôi rồi lấy cuốn vở tôi ra kiểm tra thì không thấy ghi một chữ nào cả khiến cô nổi đóa lên cực kì, nào là bảo thiếu tôn trọng, không có ý thức học tập v.v… Đòi lập kỉ luật cho tôi học lại nữa.
May mắn lúc ấy có Sương tiểu thư đứng dậy giải thích chuyện tối qua cho bà cô xinh đẹp rõ nên cô cũng tỏ ra nghi ngại. Tôi nhìn thái độ thì cũng biết rõ là bà cô này cũng rõ vấn đề ma quỷ này nhiều năm trước nên tôi cũng tạm yên tâm chứ thiếu điều nghe kỉ luật là muốn són mẹ ra quần rồi các thím à.
Cuối cùng thì bà cô xinh đẹp cũng bỏ qua cho tôi với điều kiện chiều nay đi học phải chép bài đầy đủ còn bây giờ thì chim cút tôi xuống phòng y tế mà nằm, chứ cô không muốn thấy tôi trong tình trạng nhớp nhúa, bẩn thỉu như thế nữa.
Thế là tôi lững thững trở về phòng và lau đi vết trắng trắng xinh xinh đọng lại trên mặt rồi đánh một giấc cho đến khi thằng Lực khỉ chúa thổi còi báo hiệu tập trung ăn cơm.
Đến giờ ăn thì tôi định lê cái thân tàn ma dại của mình xuống kiếm chút gì đó bỏ bụng.
Thật sự bây giờ miệng tôi cũng khó khăn lắm để nuốt vào cơ mà tôi thấy nếu tình hình này tiếp tục kéo dài thì chắc tôi cũng trở thành con ma mới ở cái dãy nhà này mất.
Tôi thì tỏ ra ngán ngẩm còn ngược lại thì mấy thằng khốn phòng tôi nghe cơm thì cứ như là ăn mày nhặt được tiền vậy. Nó vừa chạy vừa gõ chén *cốc cốc* nhìn đếu ra cả thể thống gì cả luôn. Thề là nếu lão thầy mà thấy cảnh này thì chắc chắn lão sẽ nhốt cả lũ vào chuồng khóa cửa cấm cơm cả lũ ấy chứ đùa.
Nhìn xuống thì hàng lối cũng dần dần thành hình. Trong khi đó tôi lại đang chật vật cúi mình mang giày để còn theo cho kịp nếu không cũng mất phần lắm.
Cơ mà đang lay hoay thì bỗng nhiên từ đâu một khuôn mặt thò ra trước mặt tôi vậy. "Đờ mờ hoảng hết cả hồn"! Cứ tưởng là gặp ngay ma giữa lúc chạng vạng thì ai ngờ phát hiện ra là Sương tiểu thư hù tôi. Thiếu chút nữa là tôi sẵn sàng in ngay chiếc giày lên mặt nhỏ rồi.
Heehe đùa một chút thôi chứ cái lúc mà Sương tiểu thư cúi xuống ấy thì cái mặt nàng sát ngay cái mặt tôi ấy chứ. Đến nỗi nếu mà tôi mạnh dạn nhướng người đến một chút thì môi tôi có thể chạm vào chiếc mũi xinh xắn của nàng luôn. …
Tôi lấy lại bình tĩnh và làm bộ mặt nhăn nhó hỏi:
- Có chuyện gì thế đồ con nít?
- Đi ăn cơm đấy à?
- Ờ! Chả lẽ đi dạo hả? Hỏi ngơ thế!
- Ừ hay nha! Đi dạo đi. Đừng đi ăn nữa, cơm ở đó dở lắm nuốt không nổi luôn, mình nhờ thằng bạn mua dùm phở rồi, chút qua lấy về ăn nhé hơ hơ - nàng mỉm cười.
- Ơ cơ mà tự dưng mua cho tôi làm cái gì vậy - Tôi làm bộ mặt ngơ ngác hỏi.
- Dư tiền đấy thì sao? Bị đau nuốt không nổi còn bày đặt. Có hay không? Hứ!
- Ờ thì đi… làm cái gì mà ghê vậy.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ta thật là nhân vật phản diện a