Logo
Trang chủ
Chương 44

Chương 44

Đọc to

Đờ mờ .Bố hay hay hát dở thì liên quan chúng mày à, cơ mà hát nếu có hay thì khen, nỡ sao lại nở hành hạ bố chứ”…Nghĩ lại thì lúc ấy tôi ngu như một con thú vậy! bọn nó nói thế tôi cũng chẳng biết nó đang khen hay là trách nữa chỉ thấy tự dưng bọn nó xồn xồn cả lên hại tôi đau ê ẩm.

Tôi tức tối bỏ về chỗ Nguyên đang ngồi nghi ngờ hỏi:

-Này! Thế lúc nãy nghe thế nào? dở lắm à?

-Hihi. Hầm à, 94 điểm lận đấy… hát thế mà bảo không biết hát à?

-Ở nhà mình toàn bị lên hàng xóm lên án thật mà, không tin thì hỏi thằng Khánh Shit là biết! – tôi phân bua

– Thế ở nhà cậu hát thể loại gì?

– Ờ thì rock trong nước này, nước ngoài nữa này, nhạc vàng, nhạc đỏ và gần đây tớ có nghiện M4U nữa!

-Chắc ở nhà hát kiểu rống càng to càng tốt chứ gì hihi… cơ mà do ở đây run quá nên cậu vô tình kiềm hơi đó, giọng cậu hợp kiểu nhẹ nhàng này thôi nên lần sau hát kiểu này thì bảo đảm… à mà thôi…! hihi.

Tôi bắt đầu hiểu ra vấn đề… Đúng thật chớ, ở nhà toàn nghe nhạc hành quân và rock các kiểu thảo nào bài nào bài nấy thuộc toàn kiểu khó hát vờ lờ ra.

Thế mà trước giờ tôi lại trách mình là làm uổng phí một tài năng.

Mà nãy giờ tự sướng vẫn chưa hiểu con nhỏ nói câu cuối là có ý gì nên tôi quay qua hỏi con nhỏ với vẻ mặt ngờ nghệch:

-Thế khi nãy cậu nói “bảo đảm” cái gì vậy?

Nhỏ đấm tôi một cái rồi cười nhẹ nhưng vẫn không nói. Điều ấy làm thân tâm tôi cảm nhận được điều gì đó ấm áp lắm, tôi mong sao cho khoảnh khắc này cứ tồn tại mãi để mình được sống trong niềm hạnh phúc này.

Buổi tiệc kéo dài đến gần 7h30 rồi cả lớp chơi trò “Nhà Ai Người Ấy Ra Về” với một không khí tấp nập vui vẻ.

Hôm nay tôi công nhận vui thật, cảm thấy cuộc sống của mình thú vị hơn hẳn vì đã biết bản thân có thể thực hiện đam mê mà không còn bị hàng xóm ném đá, vui vì hiểu ra rằng Nguyên có một thứ tình cảm mập mờ với tôi…Nhưng niểm vui đến không bao lâu thì nỗi buồn đến.

Giữa kì nàng chuyển vào Hà Nội cùng gia đình, cái tin ấy làm tôi hụt hẫn một thời gian rất dài lắm. Vì vừa mới đây thôi tôi cứ ngở mình sẽ có được một mối tình nhẹ nhàng bất chợt. Nhưng …. Tất cả niểm vui cũng chỉ là thoáng qua mà thôi!!!

Nhưng đến giờ cái kí ức ấy vẫn len lỏi qua những giấc mơ, qua những lúc vừa đi vừa hát một mình tôi lại cảm nhận được từng hơi thở và cái nắm tay ấm áp hôm nào, một kí ức đẹp của tình yêu đầu….DẦN DẦN TAN BIẾN NHƯ MƯA BAO NHIÊU MUÔN PHIỀN -VỠ TAN NHỮNG CHIỀU VÀNG CHỜ CƠN MƯA DỊU DÀNG LẠI ĐẾN BÊN HIÊN NHẸ NHÀNG!

Em nhậu từ trưa nay đếu giờ 6h . ngồi viết mà phê rượu quá . Nếu dở thì bỏ qua

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nhật ký đời tôi
Quay lại truyện Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN