Logo
Trang chủ
Chương 45

Chương 45

Đọc to

Có bà thím nào đó bảo tôi giống osin thì thú thật, tôi cũng cảm nhận y chang. Một mình một thân, lết từ căn tin đến phòng Trang, hai gói mì cũng tiêu tùng hết bà nó hai gói rưỡi rồi. Cũng may Trang có giữ lại ít bánh kẹo mời, nên tâm trạng tôi mới đỡ hơn chút.

Về đến phòng thì lăn lên giường nhắn tin với Trang. Nói chung, cách nói chuyện vẫn chỉ ở mức bạn bè thôi, lâu rồi cũng chẳng thấy tiến triển gì, khiến tôi nhiều lúc bực mình, chán nản cực kỳ.

Mấy thím đã từng gặp hoàn cảnh tán em nào mà cứ ngây thơ, đầu óc khờ khờ chưa? Tôi đếu biết có phải kiểu hư cấu không nữa, mà mỗi lúc tôi thêm mắm thêm muối vào để nàng biết rõ hơn tình cảm của mình thì y như rằng:

Ví dụ thôi nhá, không có thật đâu nha:

– Dạo này thấy Trang xinh ra nhiều lắm nhé! hiuhiu

– Trời! Luân cứ chọc Trang mãi, Trang không thích Luân nói láo đâu.

– Èo.. Luân nói thật mà.

– Ờ mà hôm nay có gì vui không nhỉ.. (ờ chắc vui!)

Như thế đấy.

Nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến viễn cảnh theo đuổi một mối tình khác tốt đẹp hơn. Cơ mà ngẫm nghĩ lại thì thấy vì một chút khó khăn ấy mà tôi bỏ cuộc thì làm sao xứng đáng với thứ tình cảm mình bỏ ra được nhỉ, nên cuối cùng phải tự động viên bản thân là “Mạnh mẽ lên – Mình là đàn ông mà!” rồi lại tiếp tục đâm đầu vào.

Thôi! Tạm gác qua cái chuyên tình cảm phức tạp đi, vì tôi cần phải ngủ một chút để lấy sức khỏe mà chiều nay còn tiếp tục chương trình “Ăn hành cùng đồng bọn” nữa. Chứ lúc sáng nay cái độ nghiêm khắc của lão thầy làm tất cả Đại đội tôi sởn cả gai ốc.

—————————————————

Đúng giờ thì thằng Lực gọi cả Đại đội xuống bãi đất tập trung đi học.

Hình như dạo này thằng lởm ấy hạp cơm ở đây hay sao mà càng ngày tướng tá của nó càng phát phì đến đếu chịu được. Nhìn cái mông rũng rĩnh mỡ của nó mà tôi thiếu điều chỉ muốn sút một phát cho thỏa mãn cái chân mà thôi. Cảm giác hai khối thịt ấy nảy tưng tưng mà vui biết chừng nào (bệnh hoạn vãi).

Nó lầm lì nhìn tiểu đội chúng tôi một cái rõ bén rồi cho phép mấy tiểu đội phía sau đi trước, sau đó mới đến lượt của chúng tôi.

Một thời gian dài rồi mà vẫn chưa thấy tụi phòng nó giở trò trả thù phòng tôi lại cả, mà chỉ âm thầm gây khó dễ với mọi cơ hội chúng nó có được. Cơ mà cũng kệ nó thôi, chứ những việc ấy xảy ra cứ như là cơm bữa ấy nên cũng chẳng thằng nào rảnh rỗi đi bắt lí bắt lẽ lại cả.

Rốt cuộc thì cũng đến hàng chúng tôi được xuất phát.. Đợi mỏi chân vcl ra ấy. Trong lúc đi thì tôi cũng có nhìn qua nhìn lại xem thử có may mắn gặp được Uyên như lúc sáng hay không. Tóm lại cũng chả có ai quen cả, toàn gặp mấy lũ bánh bèo vừa đi vừa cầm thỏi son mà bôi bôi trông buồn nôn lắm.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
Quay lại truyện Chuyện Tình Quân Sự
BÌNH LUẬN