Chương 63
Lại một đứa mê tín.
- Nghĩa là làm cho người kia hạnh phúc hoặc đau khổ ở kiếp này ý hả?
- Nôm na thì như thế.
- Vậy tôi nợ Chúc.
- À, còn bà? bà bảo bà nợ tôi là sao?
- Cái đó rõ ràng rồi còn phải hỏi sao? Kiếp trước chắc tôi đắc tội gì ghê gớm lắm với ông.
- Hì, kiếp trước với chả kiếp sau. Tôi chỉ tin kiếp này, sống cho tốt là được, mà nhiều khi thấy khó quá, được cái này mất cái kia.
- ................
2 lần, 2 người con gái, 1 thì bị gia đình ngăn cấm còn 1 thì tự tay mình phá hỏng đi tất cả. Vậy là mối tình gìn giữ 5 năm cuối cùng vỡ vụn chỉ vì một phút sai lầm. Đau đớn lắm chứ khi nhìn người mình yêu, người sắp lấy làm vợ trong tay với người khác, nhưng mình không hề dằn vặt, trái lại nó còn làm mình thanh thản và nhẹ nhõm. Một người như vậy không thể lấy làm vợ được, khi còn chưa làm vợ mình mà đã không cùng nhìn về 1 hướng, thấy chút khó khăn mà bỏ chạy thì gia đình sau này có hạnh phúc được không? Sau này cuộc sống gia đình còn nhiều cám dỗ ghê gớm hơn vạn lần.
Trên đường về Phương ngồi cách xa cả mét, có lẽ Phương ngại.
- Phương ơi?
- Gì thế?
- Ôm tôi đi
- Không. Vớ vẩn.
- Phương!
- Gì? Gọi nhiều thế.
- ............... lạnh
Lặng im. Phương từ từ xích lại gần, đưa tay hờ qua bụng, đầu tựa lên vai mình.
- Hết lạnh chưa?
- Ấm lắm....
- Chỉ lần này thôi nhé!
.....................
ai có lick truyện đọc tiếp k ạ đang hay