Logo
Trang chủ
Chương 3: rễ cây ăn thịt

Chương 3: rễ cây ăn thịt

Đọc to

Không để Lý Phàm được suy nghĩ, mặt đất dưới chân cậu liên tục rung bần bật. Mấy người nô lệ khác cũng không khá hơn, ai cũng mang trong mình vẻ mặt hoảng loạn rồi nhìn xung quanh, mấy tên lính và rút kiếm ra rồi đứng thế thủ, sẵn sàng chém bất cứ thứ gì lao tới. 

Chỉ thấy, 1 cái rễ cây chui lên từ lòng đất, nó như có suy nghĩ riêng, vừa trồi lên đã vươn dài ra rồi lao thẳng về phía 1 tên lính xui xẻo. Tên lính giật mình vung kiếm nhưng rễ cây lại vô cùng cứng, nó ngay lập tức cuốn lấy tên lính như 1 con trăn đang săn mồi, hắn chỉ kịp gào thét lên kêu cứu ''mau..mau cứu ta, ai đó mau chặt cái rễ cây này đi!'' 

Nhưng dù có gào thét thì cái rễ vẫn hoạt động, nó dần dần thu lại rồi kéo tên lính xuống lòng đất. Lý Phàm vô cùng hoang mang ''đây là chuyện quái quỷ gì thế này, chẳng lẽ nào đã gặp quỷ núi'' Lúc này tên lính to lớn cầm đầu mới hét lên ''tất cả đứng dậy, chuẩn bị sẵn sàng tấn công''  Lý phàm nhìn hắn,k hác với mấy tên khác thì hắn có 1 vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, lần trước lúc đánh chiếm làng của lý phàm hắn cũng không trực tiếp ra tay, chỉ đứng nhìn và chỉ huy. 

Trần Thạc bị xích đằng sau hoảng loạn nói ''chuyện này là sao chứ, cứ tưởng việc bị bắt làm nô lệ đã là khổ lắm rồi. Chẳng lẽ nào chúng ta đã gặp phải quỷ núi'' 

Lý phàm giật giật cái còng gỗ ''chết tiệt, bây giờ không phải lúc để coi xem đây là thứ gì. Việc quan trọng bây giờ là làm sao để chạy cái đã'' hắn đã biết rất rõ, nếu như mà bị xích kiểu này, cả đoàn nô lệ sẽ chả khác gì 1 con sâu đang bỏ chạy trong sự bất lực, Thế nên nếu không thoát ra được, việc chết ở cái nơi này chỉ còn là vấn đề thời gian. 

Không để 2 người nghĩ nhiều, mặt đất lại rung chuyển 1 lần nữa. Lý phàm cắn răng ''nó lại tới rồi'' từ dưới đất lại chui ra rất nhiều rẽ khác nhưng nó lại nhỏ hơn khá nhiều. Tên lính cao to ra lệnh, mau chém vào gốc của rễ, 1 tên lính lao lên, hắn chém thẳng vào gốc của 1 cái rễ trong lúc nó đang trồi lên, may sao vì lần này rễ mỏng hơn nên chém được. Mấy tên lính khác cũng học theo, lao tới chém nhanh vào gốc của mấy cái rễ trong lúc nó đang trồi lên, có vẻ chúng phải đạt tới 1 độ dài nhất định với tấn công. 

Nhưng số lượng là quá nhiều, chém 1 cái thì 2 cái lại mọc ra, có thể nói là không kịp. 1 tiếng hét phát ra, lần này là 1 tên nô lệ tóc dài. Hắn ta bị cái rễ cây cuốn vào tay, nó từ từ siết chặt khiến cánh tay của hắn ngay lập tức đứt lìa, máu nóng hổi bắn ra. Tên đứng sau cũng sợ hãi mà hét lên vì thế mà vấp ngã, tạo ra hiệu ứng dây chuyền khiến gần như cả đoàn nô lệ ngã theo. 

Tên to lớn đằng trước Lý Phàm cũng chật chân mà ngã ra sau suýt thì đè lên Lý phàm, may mà hắn né được. Nhưng lực kéo mạnh từ xích ở cổ khiến cậu trao đảo mà ngã theo, Vì quá nhanh cộng thêm còn mệt nên hắn không kịp lấy tay lên đỡ, mặt hắn đập thẳng xuống đất, máu mũi bắn ra, Lý phàm đau tới chảy nước mắt. Lúc này hắn mới ôm mũi mà rên rỉ, Trần thạc cũng lảo đảo may mà chỉ khuỵu gối, Cậu nhanh chóng tới đỡ lý phàm dậy. 

''Này, mày có sao không?'' Lý phàm dùng cả 2 tay ôm mũi vẫn đang dỉ máu '' mày nhìn mà không biết à, tao đau sắp chết rồi đây.'' hắn từ từ ngồi dậy, tay vẫn ôm mũi rồi đảo mắt nhìn quanh. Rễ cây điên cuồng tấn công những nô lệ và binh lính, mùi máu tanh và tiếng hét vang vọng trong đêm.  Người bị rễ cây xiên qua cơ thể, kẻ bị rễ cuốn quanh cổ xong ép tới bay cả thủ cấp. Tất cả tạo nên 1 khung cạnh máu me, Lý Phạm cảm giác thức ăn hôm qua như đang nghẹn ở cổ muốn trào ra bên ngoài.

Nhưng ánh mắt của Lý Phạm lại thoáng lên 1 tia vui mừng khôn xiết, cậu nói '' mau tìm cách dịch lại cái xác không đầu kia '' Trần thạc ngớ cả người, vội hỏi '' Mày bị điên à, cái xác ghê như thế tới gần làm gì. Tao sắp nôn ra rồi đây này'' Hắn chỉ cười '' Mày ngu lắm, tao đoán tên lính nào cũng có 1 chìa khóa mở vòng cổ trên người, bây giờ chỉ cần lục xác tên lính không đầu đó. Nếu mà tìm được chìa khóa, thì chúng ta nhất định sẽ sống!'' 

Trần Thạc im lặng 1 hồi xong mới à lên, vui vẻ nói ''được, được, vậy bây giờ chúng ta mau tìm thôi'' Lý Phàm hơi cạn lời, hắn nghĩ thầm. Có vẻ như là tên này không được thông minh cho lắm, Hắn ngay lập tức thông báo với tên cao to và hàng dài nô lệ phía trước. Tên nô lệ to lớn nghe thế cũng thoáng vui mừng, những tên nô lệ nghe được kế hoạch cảm giác như sắp thoát được khỏi nơi địa ngục này. vội vàng theo chỉ thị mà bước đều về xác của tên lính không đầu. 

Lý Phàm là người ở gần cái xác nhất, Hắn nuốt nước bọt cho cái màn thầu không phun ra ngoài, nén sự buồn nôn mà tới gần. Sau khi lục 1 hồi thì cuối cùng hắn cũng sờ được 1 thứ dài dài cứng cứng. Sau khi lấy ra ''Đây rồi, LÀ CHÌA KHÓA!!''

 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thánh Khư [Dịch]
Quay lại truyện Con Đường Thành Thần
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tiên Đế

Trả lời

3 tuần trước

Này là truyện dịch hay bạn tự viết đó ạ?

Ẩn danh

anhvu564 [Chủ nhà]

3 tuần trước

đây chuyện mình tự viế, mình cũng mới tập viết nên không hay cho lắm. Mình cũng mượn ý tưởng từ khá nhiều bộ tiểu thuyết nữa

Ẩn danh

Tiên Đế

3 tuần trước

À thế thì mình chuyển sang hiển thị tại trang chủ.