Logo
Trang chủ
Chương 4: tu sĩ

Chương 4: tu sĩ

Đọc to

Đám nô lệ 2 mắt sáng chói, lao vào như hổ đói. Ai ai cũng muốn lấy được chìa khóa để mở còng, may sao Lý Phạm đã đoán được, trước khi đám nô lệ lao tới thì cậu đã đút chiếc khóa vào cổ. Tạch 1 tiếng, cái còng rơi ra khỏi cổ, nhanh chóng Lý Phàm cũng quay xuống theo. Cậu nhét thẳng chìa khóa vào cổ Trần Thạc đang còn ngơ ngác. 

Sau khi nghe tiếng tạch, ngay lập tức Lý Phàm hét lên ''mau chạy!'' Lý Phàm hoạt động rất nhanh, cậu ngay lấp tức đẩy ra Trần Thạc ra ngoài,trước khi ngã ra sau. Lúc này đoàn nô lệ tách làm 2 nhóm sau khi mất Lý Phàm và Trần Thạc ở giữa, 2 nhóm nô lệ lao thẳng vào nhau để dành chìa khóa. 

Lý Phàm và Trần Thác bị tách ra bởi cuộc ẩu đả, cậu nhanh chóng lấy kiếm trong tay của tên lính không đầu. Ngay lập tức, Lý Phàm chạy hết tốc lực, chạy như chưa từng được chạy. Vượt qua các cuộc ẩu đả khác mà lao thẳng về hướng đông, vượt qua nhiều cuộc ẩu đả của lính và rễ cây khác, 1 vài tên cũng nhìn thấy cậu đang chạy mà hét lên ''nô lệ bỏ trốn!'' ''đừng để tao bắt được mày'' ''thằng nô lệ mau ra giúp tao với''.

Nhưng Lý Phàm mặc kệ, đừng nói tới chuyện giúp, nếu không phải đang là tình huống sinh tử thì chắc cậu đã ở lại chém chết từng tên lính một. Lúc này hàng cây đã cách không xa, chỉ cần nhảy xuống 1 con dốc nữa là cậu sẽ vào được khu rừng, mặc kệ cái chân đang đau âm ỉ. 

Ai ngờ lúc này 1 cái rễ cây mọc ngay cạnh và cuốn lấy chân cậu. Lý hạo nhìn mà tức điên lên ''đ*t m* mày nữa'' trong đầu cậu liên tục nhớ lại cách chết của mấy tên lính kia, cũng đoán được nếu không thoát ra khỏi cái rễ cây này thì có lẽ cái chân sẽ đứt lìa ngay lập tức. 

Không nghĩ ngợi nhiều, cậu ngay lập tức ngồi bết xuống dùng kiếm chọc liên tục vào rễ cây, 1 lát sau cuối cùng cũng đứt. Lý Phàm thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị đứng lên thì thấy 1 cái bóng đi tới, hoảng loạn nhìn lên thì thấy đó 1 tên lính. 

Nhưng lúc này cơ thể hắn đã bị rễ cây bao bọc như 1 bộ giáp chỉ để hở chiếc miệng đang liên tục thổ huyết, hắn rên rỉ ''Cứu...cứu tôi với, đa..đau quá''. Chưa kịp nói xong rễ cây bao quanh hắn đã siết chặt khắp cơ thể hắn nát bấy, máu phun ra từ các khe hở. 

Lý Phàm buồn nôn vô cùng, lúc này mặt cậu đã dính đầy máu đỏ tươi. Cậu vừa đứng dậy định chạy thì ngay lập tức mộc nô giơ nắm đấy lên, tung 1 cú đấm thẳng về phía Lý Phàm. May sao mà Lý Phàm né thành công, cú đấm hướng thẳng xuống đất. Đùng 1 cái, mặt đất lõm xuống 1 hố, còn tay của mộc nô thì dính chặt xuống lòng đất. Lý Phàm nhân thời cơ này cầm kiếm chém thẳng vào cổ của mộc nô, nhưng lớp rễ cứng vô cùng, dù lúc đó cậu đã vung toàn lực nhưng cũng chỉ để lại 1 vết lõm trên rễ cây. 

Ai ngờ lúc này mộc nô lại dùng tay còn lại túm thẳng vào cổ lý phàm. Nó từ từ rút cánh tay vừa đấm ra khỏi mặt đất, Lý phàm vô cùng khó thở, nó ném thẳng lý phàm vào cỗ xe ngựa. 

Rầm 1 cái, gỗ vỡ ra, Lý Phàm hét lên 1 tiếng do đau đớn vô cùng. Cậu ngay lập tức thổ huyết, cảm giác máu liên tục chui ra từ miệng kèm theo cả axit trong dạ dày do cậu bị va đập thẳng vào bụng. Tên mộc nô từ từ lết thân máu đi tới, hắn đi rất thong dong nhưng Lý Phàm cũng không còn sức chạy nổi, bên tai là tiếng hét, tiếng ù ù. Cậu gần như buông bỏ, nhắm mắt đợi mộc nô đấm chết bản thân mình.

 Bỗng lúc này 1 cái chùy cao 2 mét phi thẳng vào đầu của mộc nô, lý phàm trợn mắt nhìn lên, đầu của mộc nô nát tương ngay lập tức. Cậu nghĩ thầm ''cái quái gì thế, thứ sức mạnh này'', tên mộc nô vẫn sống sót dù cái đầu đã không còn, cả cậu và hắn nhìn về hướng cây chùy bây tới. 

Ở đó, chỉ thấy 1 bóng dáng cao to từ từ đi tới, đó là tên lính cao to chỉ huy, cậu không ngờ hắn lại mạnh như thế. 

Tên chỉ huy đi tới, hắn có vẻ hơi bực ''Lại là cái tụi quỷ núi này, thực sự lúc nào cũng gặp các ngươi. mới có hơn 1 năm không gặp thôi mà ta đã quên các ngươi rồi, nếu biết trước để chuẩn bị thì đã không bị diệt đoàn như này rồi.'' Tên chỉ huy không có vẻ gì là sợ hãi, hắn hơi thở dài. ''còn tên nô lệ này nữa, ta rất đánh giá cao việc ngươi trốn thoát suýt thành công, nhưng tiếc là có ta ở đây. Cấp trên đã nói rồi, nếu không mang đủ số lượng nô lệ về doanh trại thì ta sẽ bị chặt đầu, và đương nhiên ta không thích chuyện đó nên là thông cảm nhé'' 

Lý Phàm nhìn tên chỉ huy, hắn cao tầm 1 mét 9, với cơ bắp cuồn cuộn, khuôn mặt còn rất trẻ nhưng lại có 1 sức mạnh như thế. Cậu cũng chắc 1 điều rằng, hắn là 1 tu sĩ, tu sĩ ở thế giới này chính là những kẻ mạnh nhất, chúng khác với người phàm, sử dụng linh khí của trời đất. Chia thành các cảnh giới, Luyện thể, khai linh, trúc cơ, kim đan, nguyên anh, chân đế, chí tôn, và mạnh nhất chính là ĐẠI ĐẾ, là những kẻ có thể trở thành thần và tiên.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Võ Thần Chúa Tể (Dịch chuẩn)
Quay lại truyện Con Đường Thành Thần
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tiên Đế

Trả lời

3 tuần trước

Này là truyện dịch hay bạn tự viết đó ạ?

Ẩn danh

anhvu564 [Chủ nhà]

3 tuần trước

đây chuyện mình tự viế, mình cũng mới tập viết nên không hay cho lắm. Mình cũng mượn ý tưởng từ khá nhiều bộ tiểu thuyết nữa

Ẩn danh

Tiên Đế

3 tuần trước

À thế thì mình chuyển sang hiển thị tại trang chủ.