Tắm biển thỏa thuê, em và nhỏ cùng nhau đi dạo bãi biển. Trời cũng đã xế chiều rồi. Không gì hạnh phúc hơn việc cùng nhau nắm tay người con gái mình thích đi bên nhau suốt quãng đường hoặc suốt cả cuộc đời.
- Em: Nếu có một điều ước, chị ước gì?
- Nhỏ: Ước gì chị sẽ giống như bao nhiêu người con gái bình thường khác.
- Em: Là sao?
- Nhỏ: Là vậy chứ sao.
- Em: Chị nói chuyện khó hiểu quá.
- Nhỏ: Rồi cậu cũng sẽ hiểu thôi.
Và nhỏ nắm lấy tay em, cùng nhau đi dạo biển dưới cái nắng chiều hoàng hôn...
Và sau buổi tối hôm sau, em đã phần nào hiểu được những câu nói, những lời nói của nhỏ. Và cũng như những điều mà nhỏ chưa bao giờ nói với em.