Logo
Trang chủ

Chương 66: VÒNG LẨN QUẨN ( P3 )

Đọc to

Vậy là H* lại hết giận. Nhưng hôm nay nói chuyện với nó thấy nó lạ lạ, hiền dịu hơn mọi thường. Chẳng biết có phải nó có chuyện gì không? Hay là nó qua tuổi dậy thì muộn của nó rồi, giờ trở nên nữ tính hơn hay sao cũng không biết nữa. Nhưng mà mỗi lần tiếp xúc với nó, em như dậy thì lại lần 2 vậy, chả phải suy tư suy nghĩ gì nhiều. Cứ nghĩ sao nói vậy, chả cần phải lấp liếm hay nát óc suy nghĩ, hay uốn lưỡi 70 lần trước khi nói. Chỉ có nói chuyện với H* mới khiến cho đầu óc em được thư giãn.
Tối đó, em ghé tiệm bán đồ của con gái, mua cái vòng đeo tay, mấy chục hay mấy trăm gì đó, cũng quên mất rồi. Tới nhà H*, gặp phụ huynh H* đang ở nhà. Lâu lắm rồi ghé nhà mới gặp cả ba má H* ở nhà. Chứ bình thường chỉ có H* ở nhà một mình với cô giúp việc thôi.
- Em: Cháu chào hai bác.
- Bác trai, bác gái: Ừm, mới tới hả? Đợi con H* một xíu, nó đang chuẩn bị gì ở trên đó. Lát nó xuống.
- Em: Dạ.
Rồi em ngồi ngoài sân tiếp chuyện với hai bác. Hỏi thăm tình hình làm ăn, nói chuyện thời sự kinh tế tổng hợp thể thao đủ thứ chuyện với hai bác, công nhận hai người đúng là hiểu biết sâu rộng, đủ các lĩnh vực. Rồi đột nhiên bác trai hỏi.
- Bác trai: Dạo này công việc của cậu thế nào?
- Em: Dạ, cũng bình thường thôi bác. Cũng ổn.
- Bác trai: Ừm, thế là tốt rồi.
- Em: Dạ.
- Bác trai: Thế cháu có bạn gái chưa?
- Em: Dạ, sao tự nhiên bác hỏi vậy ạ? Cháu không hiểu.
- Bác gái: Hai bác không muốn can dự vào chuyện riêng tư của cháu đâu, nhưng hai bác muốn nhờ cháu một chuyện. Không biết cháu có giúp được không?
- Em: Dạ, hai bác cứ nói, nếu cháu giúp được gì thì cháu sẽ giúp.
- Bác gái: Ừm, con H*, nó đang dự tính muốn đi du học...
Rồi con nhỏ nó xuất hiện, chỉ mới nghe kịp là đi du học thôi...
- H*: Tén ten, xong rồi. Đi thôi.
- Em: Ừm, *rồi nhìn hai bác, chào hai bác đi, câu chuyện với bác trai và bác gái còn đang dở dang*...
Rồi em với nó ra xe chạy, em dẫn nó đi chơi, ăn uống, ăn sinh tố, chè, đủ các thể loại cho nó no cành hông luôn, rồi em rủ nó vào quán café cũ.
- Em: No chưa?
- H*: Nghĩ em là heo à? Sao không no?
- Em: Có con heo nào mà ăn nhiều như em đâu.
- H*: Đạp cho phát bây giờ.
- Em: Nè, tặng cho em nè. *Em mang vòng đeo tay mua lúc nãy tặng cho ẻm*.
- H*: Cảm ơn, đồ háo sắc.
- Em: Ảo tưởng sức mạnh à. Tự tin nói lời yêu thương.
- H*: Không háo sắc mà tự nhiên mua cho em.
- Em: Thế ai đòi?
- H*: Không thèm nói với anh nữa. Có vòng đeo tay là vui rồi.
Nhìn H* cười mà em chả thấy vui gì cả, khi mới nghe tin nó đi du học, mà nó cứ cười như vậy, còn khiến em có cảm giác buồn thêm.

Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa
BÌNH LUẬN