Logo
Trang chủ

Chương 91

Đọc to

Chuyện đến giờ vẫn chỉ là em suy đoán thôi, chưa có gì chắc chắn cả.

Mấy bác đừng inbox xin hình của nhỏ hay bé Anna nha. Lần trước em bị lộ thông tin một mình rồi, em không muốn có lần thứ hai đâu.

Về bé Anna, em quý bé lắm, vì bé xinh xắn, dễ thương y như mẹ bé vậy. Bé cũng thích chơi với em nữa. Mỗi lần bé khóc, mà em bế lên một chút là bé cười toe toét liền. Cứ mỗi lần em tới nhà nhỏ chơi, người ngoài nhìn vào chắc tưởng ba chúng tôi là một gia đình hạnh phúc, có ba, có má, và một thiên thần nhỏ xinh xắn.

Nhiều lúc nằm nhà giữa đêm khuya, nghĩ đến cảnh em bế ẵm bé Anna chơi đùa, còn mẹ bé thì dưới bếp nấu cơm, thi thoảng lên thơm má bé, em lại thấy bồi hồi, hạnh phúc lạ kỳ. Những lúc đó trong đầu em cứ nghĩ đến bé Anna, nghĩ đến nhỏ, rồi lại mỉm cười một mình. Em lại nằm tưởng tượng đến viễn cảnh hạnh phúc tương lai về một gia đình, rồi như mọi khi, kết thúc bằng một tiếng thở dài...

Tình hình hiện tại giữa em và nhỏ có vẻ như thuận buồm xuôi gió hơn. Hiện tại chỉ còn một vướng mắc, rào cản rất lớn mang tên sếp tổng và vợ sếp tổng.

Giai đoạn này, không biết có phải nhờ chất xúc tác đặc biệt mang tên Anna hay không, mà tình cảm em dành cho nhỏ lại có cảm giác như lúc xưa, có chút gì đó hồi hộp, rung động, có chút gì đó đồng cảm và em yêu nhỏ nhiều hơn trước. Em yêu nhỏ nhiều hơn, bên cạnh còn có cả bé Anna nữa mà.

Nhiều lúc trong phòng chỉ còn lại hai đứa – em và nhỏ. Lúc này bé Anna đã say ngủ. Hai đứa em ngồi cạnh nhau, cùng ngắm cảnh chiều trên sông Chao Phraya. Em mới nhìn nhỏ, nắm tay nhỏ, và nói:

- Em: Mai mốt bé Anna lớn lên, chị muốn Anna làm nghề gì?

- Nhỏ: Cái gì mà mẹ Anna??

- Em: Thì chị là mẹ Anna không phải hả?

- Nhỏ: Hừm... - Nhỏ tỏ vẻ giận dỗi - Miễn là Anna làm gì thấy vui là được rồi. Miễn bố mẹ nó đừng có giàu như bố mẹ chị...

- Em: Ừm, anh cũng nghĩ vậy...

- Nhỏ: Cái gì mà "anh"???

- Em: Kệ, giờ cứ kêu anh, dù gì em cũng... dù gì anh cũng gọi chị... Dù gì anh cũng gọi em là nhỏ rồi. Giờ kêu "em bằng em" có gì là sai...

- Nhỏ: Không choooooo, ai cho mà gọi.

- Em: Kệ, anh tự cho phép mình gọi, làm gì nhau?

- Nhỏ: Nay giỏi lắm, dám cãi lại lời... e... Chị luôn hả? - Vừa nói, nhỏ vừa siết mạnh tay em, tính bẻ tay ngược lại.

May sao em biết ý định của nhỏ nên né kịp, rồi quay người lại, ôm chặt nhỏ. Đè ngược trở lại - Trong đá banh gọi là phản công hiệu quả.

Rồi đè nhỏ nằm hẳn ra sàn nhà, lúc này em chiếm thế chủ động rồi, sợ gì nữa. Em ghé sát mặt nhỏ hỏi:

- Em: Giờ sao? Có từ chối kháng cự nữa không? Chống cự là bụng sẽ bự.

- Nhỏ: Không choooo. Anh em cái gì mà anh emm. - Vừa nói nhỏ vừa cù lét em.

- Em: Thích cù phải không? Cho cù thoải mái. - Rồi em cù ngược lại nhỏ.

Nhỏ nhột la hét ầm ỉ:

- Help me!! Không giỡn nữa...!!! Đồ độc ác...

Đề xuất Tiên Hiệp: Nghịch Thiên Tà Thần [Dịch]
BÌNH LUẬN