Rồi bỗng có tiếng động lạ vang lên... mà không lạ, tiếng động thân thuộc – Bé Anna khóc. Chắc tại hai đứa làm ồn nên bé tỉnh giấc.
Hai đứa biết tội nên im re, không giỡn nữa, rồi cùng nhìn nhau mà nhịn cười. Haha. Lúc này nhìn hai đứa chắc cũng không khác gì con nít vậy. Em mới ôm nhỏ vào lòng và hỏi:
- Em: Không được lỳ, bé Anna khóc rồi kìa...
- Nhỏ: Kệ em...
- Em: - Em đứng hình mất 5 giây. Nhỏ xưng "em" với em, cảm giác hạnh phúc lâng lâng khó tả.
- Nhỏ: Ai bảo anh cũng lỳ, với cả chọc em trước chi, bảo sao bé Anna không khóc.
- Em: - Vẫn không nói gì, chính xác hơn là không biết nói gì.
Rồi em ôm chặt nhỏ vào lòng. Bé Anna cũng đã ngừng khóc. Chắc là con bé muốn giúp bố nó đây mà. He he.
Rồi hai đứa ôm nhau mà ngủ.... zzz
Rồi có tiếng điện thoại vang lên, đi kèm là tiếng gõ cửa.
Hai đứa giật mình tỉnh giấc.
Nhỏ nhìn em:
- Nhỏ: Hình như bố em tới, - Nhỏ có vẻ hơi hốt hoảng và sợ sệt một chút.
- Em: Ừm - Lúc này em cũng bình tĩnh, không có gì sợ cả. Em nghĩ bản thân mình có làm gì sai đâu mà phải sợ. Với cả nếu được thì hôm nay em cũng muốn ngồi nói chuyện với sếp tổng một lần, về chuyện của em với nhỏ...
Bây giờ em phải đi tiếp khách xíu, ráng viết review cho xong mà không được. Em sẽ cập nhật tiếp cho mọi người sau nhé.
Update cái hình hôm rồi nhỏ rủ em đi ăn kem (hay đá bào gì đó), trốn bé Anna đi chơi.